Chương trước
Chương sau
Thiên Quân đến Phượng Hoàng phông thì đã xá định sẽ không thể tránh được một trận chiến thư hùng, mặc cho hắn tự tin chém giết Phượng Hoàng Thánh Vương nhưng khi gặp mặt thì hắn cũng không thể không giật mình khi chứng kiến vị Hỗn độn cảnh chuyển sinh này thực lực, tuyệt đối đã ép sát Hỗn độn cảnh!

“Oành...”. Phượng Hoàng Thánh Vương hạ trảo, Thiên Quân hầu như cũng đồng thời tung ra một quyền, hai loại mạnh mẽ đến cực điểm lực lượng nháy mắt liền va chạm, khí lãng quét ra bốn phía thì hai bóng người cũng bị đẩy lùi về phía sau, một kích ban đầu cả hai đều không làm gì được đối phương, dĩ nhiên là ngang tay.

“Đánh nhau rồi! Lui lại...”. Thiên Quân cùng Phượng Hoàng Thánh Vương va chạm rồi tachs ra trong thời gian cực ngắn, bọn hắn tách ra thì xung quanh đa phần tu giả mới kịp phản ứng, không biết là cái nào hét lên, gần chỗ Thiên Quân cũng Phượng Hoàng Thánh Vương va chạm mấy dặm đã không còn bất kỳ tu giả nào ở lại, mà đây mới chỉ là bắt đầu, bọn hắn đều đang cuồng thối, đơn giản vì Thiên Quân cùng Phượng Hoàng Thánh Vương sau khi tách ra lại tiếp tục lap vào nhau.

“Cực thiên phượng vũ!”. Phượng Hoàng Thánh Vương lạnh lẽo quát lên một tiếng, nhất thời tay phải khẽ nâng lên vẽ một cái vòng tròn trước mặt, từ trong đó bắt đầu bắn ra từng sợi lông vũ vàng kim công hướng Thiên Quân.

“Kiếm!”. Thiên Quân mặt không đổi sắc lạnh quát một tiếng, Tay phải hóa kiếm điểm vào hư không thì kiếm quang phô thiên cái địa cũng xuất hiện đâm về phía những lông vũ đang lao về phía hắn.

“Choang...”. “Coong...”. Kiếm quang cùng lông vũ va chạm liền như kim thiết gặp nhau, từng tiếng lanh lảnh vang lên cùng với tia lửa nhỏ bắn rơi tung tóe, tiếp đó lông vũ, kiếm quang bắt đầu mất đi điều khiển bắn loạn ra bốn phương tám hướng, nhất thời lại gây nên một lần kêu loạn ầm ĩ.

“Không tốt! Ah...”. Có tu giả nhìn thấy kiếm quang mà giật mình hô lên thì lại vị lông vũ bay qua chém vào thân thể khiến cho máu chảy đàm đìa.

“Cứu ta...”. Tại đây cho dù là Hư vô cảnh cũng khó lòng mà xé mở không gian, bọn hắn chỉ có thể quay đâu bỏ chạy tránh xa chỗ va chạm này nhưng vẫn có rất nhiều kẻ không kịp, may mắn thì bị kích thương, không may mắn thì sẽ có khả bị lông vũ cùng kiếm quang tại chỗ chém chết oan uổng.

“Không muốn chết thì cút xa một chút!”. Đột nhiên một tiếng lạnh lẽo truyền đến, một cái thanh niên lưng vác trường thương đứng trước không ít lông vũ cùng kiếm quang lao tới không chút nào sợ hãi năm lấy cán thương quét ngang về phía công kích đang lao về phía trước.

“Oành...”. Thương ảnh mạnh mẽ vô kiến bất tồi lập tức quét về phía kiếm quang cùng lông vũ, thương ảnh đi qua thì kiếm quang cùng lông vũ đều ầm ầm bạo toái, tên này có thể đơn giản như thế chắn lại kiếm quang cùng lông vũ đương nhiên không phải kẻ tầm thường, thực lực kỳ cao.

“Uỳnh...”. “Rầm...”. Không những tại chỗ này, kiếm quang cùng lông vũ cơ hồ đều là chỗ nào cũng có, tại mấy chỗ khác cũng xuất hiện cường già xuất thủ cản lại kiếm quang cùng với lông vũ, bọn hắn dĩ nhiên là kẻ tài cao gan lớn, đều muốn tại khoảnh cách gần quan sát cuộc chiến của Thiên Quân và Phượng Hoàng Thánh Vương.

“Là Minh Thương Thánh Vương! Long Vũ Thánh Vương, Ma Vân Thánh Vương...”. Những kẻ này lập tức bị tu giả nhận ra, trong đó có mấy kẻ cũng không phải Thánh Vương cấp cường giả nhưng cũng có đủ thực lực cản lại dư uy từ kiếm quang và lông vũ kia, một lần này liền phân ra những kẻ có thực lực cũng với những kẻ yếu hơn một cách rõ ràng.

Những kia đối với Thiên Quân cùng Phượng Hoàng Thánh Vương đều không quan trọng, cả hai đều đang tập trung nhìn lại đối phương, dĩ nhiên là bản thân đều có chút đánh giá thấp đối thủ, lúc này cũng cần xem xét lại.

“Thực lực của ngươi quả không phải tầm thường, nên có Thánh Vương cấp thực lực!”. Phượng Hoàng Thánh Vương nhìn Thiên Quân hai mắt híp lại nói.

“Phượng Hoàng Thánh Vương cũng phải chuyện đùa, quả thực không hổ danh mười vị Thánh Vương mạnh nhất!”. Thiên Quân cũng nghiêm túc nói. Kẻ này mạnh nhưng càng làm cho Thiên Quân cảm thấy kiêng kị hơn đó là hắn khí tức ẩn dấu cực sâu, giống như đang có ẩn dấu nào đó. Muốn giết kẻ này chỉ e không dễ.

“Không tiếp tục nói nhảm nữa, bản Thánh Vương hiện tại sẽ cho ngươi biết vì sao ta có dánh hiệu đó!”. Phượng Hoàng Thánh Vương khẽ nhếch mép lên cười lạnh không cho ý kiến nói. Nói đoạn thì cũng liền chủ động lao về phía Thiên Quân, một cái cự ảnh Phượng Hoàng mang theo nồng đậm Luân hồi chi lực xuất hiện bổ về phía Thiên Quân, hắn đương nhiên không muốn dây dưa quá nhiều, vận dụng đại sát chiêu rồi.

“Mỏi mắt chờ mong rồi!”. Thiên Quan cười nhạt nói, đồng thời với đó cũng vỗ ra một chưởng.

“Oành...”. Cự ảnh phượng hoàng vồ giết về phía Thiên Quân thì một chưởng ảnh đột nhiên từ hư không vỗ ra đập lên lưng của phượng hoàng, thế nhưng phượng hoàng hư ảnh kia giống như thực chất cứng rắn, nó một chút cũng không cò dừng lại mà tiếp tục đánh về phía Thiên Quân, uy lực vượt qua thông thường.

“Đem thực lực của ngươi ra đây, bằng không ngươi chết sẽ rất thảm!”. Cự phượng vang lên âm thanh của Phượng Hoàng Thánh Vương, hắn thừa biết Thiên Quân vẫn không có đem thực lực chân chính bày ra, hắn muốn lúc Thiên Quân huy hoàng nhất rồi mới đem diệt sát!

“Tốt!”. Thiên Quân khẽ đáp một tiếng thì, nơi ngực cũng phát sáng mãnh liệt, sáu đạo vạn thải hào quang không phân biệt trước sau xuất hiện đánh về phía cự phượng hư ảnh, hắn đương nhiên đã vận dụng đến thần thông rồi. Muốn đánh bại được Phượng Hoàng Thánh Vương này hắn không nghĩ sẽ bảo lưu cái gì.

“Uỳnh...”. “Uỳnh...”. Sáu đạo công kích mạnh mẽ mang theo lực lượng khủng bổ đem hư không chém nát, sáu đạo hư không đen kịt xuất hiện!

“Thần thông...”. Cự phượng hư ảnh vang lên một tiếng đầy kinh ngạc, thế nhưng nó cũng không có dừng lại, tráo lại cự phượng há miệng ra, trước miệng nó xuất hiện một vòng xoáy đen kịt, theo nó xoay tròn càng mạnh thì hư không xung quanh cũng càng thêm yếu kém bạc nhược rồi phá toái, mà lại phá toái càng lúc càng nhanh.

“Uỳnh...”. “Ầm...”. Sáu đạo Tạo hóa thần quang của Thiên Quân sau đó liền đã cùng vòng xoáy đen kịt trực diện va chạm, nhất thời tiếng va chạm kinh thiên động địa vang lên, lấy chỗ giữa Thiên Quân cùng Phượng Hoàng Thánh Vương làm trung tâm, hư không đen kịt bắt đầu xuất hiện, phô thiên cái địa hủy thiên diệt địa lực lượng quét ngang bốn phía, nó dư chấn lực lượng cũng khiến cho thên địa một mảnh tối đen, những kẻ đang ở xa quan chiến cũng âm thầm kinh hãi, Phượng Hoàng Thánh Vương cùng Thiên Quân cũng không đến mức là không phải tử địch không thể nhưng mơi va chạm đã tung ra tuyệt sát chi kỹ, dĩ nhiên đều muốn đem đối phương diệt sát, xem ra còn có ẩn dấu sự tình không cho ai biết.

Bọn hắn đều không biết Phượng Hoàng Thánh Vương đã từng thề sẽ bảo hộ Ca lâu la kia bằng cả sinh mệnh của mình, người sau bị chém giết thì hắn đối với Thiên Quân chỉ có diệt sát, mà Thiên Quân muốn chính là Luân hồi chi lực của Phượng Hoàng Thánh Vương, do đó không thể không đem Phượng Hoàng Thánh Vương giết! Mỗi người đều có nguyên nhân để đưa kẻ địch vào chỗ chết, đã như thế đương nhiêun sẽ không cần cố kị quá nhiều, đem giết chết là được.

“Réc...”. Hư không loạn lưu bên trong, Phượng minh một tiếng truyền đến, chín cái vòng xoát đen kịt như lúc trước xuất hiện, cự phượng hư ảnh lúc này đã biến mất, thay vào đó là Phượng Hoàng chân chính, Phượng Hoàng Thánh Vương đương nhiên đã gọi ra bản thể.

“Cửu động trùng thiên!”. Phượng Hoàng gầm lên một tiếng thì chín cái vòng xoáy đen kịt tụ lại thành một đường thẳng xếp song song với nhau, nhìn từ phía trước nhưng chỉ nhìn thất một cái hắc động đen kịt. Mà theo cửu động tụ lại một chỗ thì uy năng phô thiên cái địa cũng lan tràn, kinh khủng lực xoắn giết xuất hiện ép về phía Thiên Quân, cái trước như là cối xay thịt xoắn nát hư không, nói nó đi qua đã không còn bất kỳ thứ gì tồn tại, khả năng hủy diệt vô cùng thô bạo đáng sợ.

“Hắc! Không tồi! Không tồi!”. Thiên Quân nhìn thấy công kích hướng đến phía mình thì không thể không tán thưởng. “Đã như thế ta cũng không nên bảo lưu nữa! Luân hồi đại chi thiên!”. Hắn hay tay khẽ ấn quyết, nhất thời phía trước mặt hắn xuất hiện một cái cực đại thái cực đồ, nó cũng xoat tròn nhưng khác với mấy cái hắc động đen kịt của Phượng Hoàng Thánh Vương, nó lại tỏa ra lực lượng cắn nuốt vô cùng khủng bố.

“Lại là thần thông...”. Phượng Hoàng Thánh Vương nhìn thấy Thiên Quân xuất thủ thì đồng tử cũng theo đó co rụt lại kinh hãi lẩm bẩm, bất quá cũng không lâu liền hừ lạnh. “Hừ! Hóa ra là kế thừa giả!”.

“Xuy...”. “Xuy...”. Một đọa là kinh thiên hủy diệt lực lượng hắc động, một cái lại tỏa ra lực cắn nuốt khủng bố, hai cái gặp nhau nhưng cũng không có xuất hiện tình trạng nổ mạnh va chạm, trái lại là không ngừng vang lên tiếng xuy xuy khó nghe, cả hai thế nhưng đều muốn đem đối phương đồng hóa, nhất thời hai cỗ lực lượng lẫn nhau cuốn lấy.

“Lại có lý này...”. Phương Hoàng Thánh Vương hai mắt híp lại lạnh lẽo nói, hắn Thần thông nhưng lại không có lập tức phá hủy được thần thông của Thiên Quân? Hắn sau đó cũng không có dừng lại quá lâu, bàn tay khẽ biến lập tức truyền thêm lực lượng vào chín đại hắc động, cái sau có được lực lượng của hắn gia trì nhất thời lại càng thêm mạnh mẽ, tỏa ra lực xoắn giết càng thêm đáng sợ.

“Xuy...”. “Ông...”. “Ông...”. Vốn đang ở thế cân bằng nhưng theo Phượng Hoàng Thánh Vương truyền thêm lực lượng vào chín cái hắc động thì thòi gian không lâu Thái cực cự đồ bắt đầu xuất hiện biến hóa, từng tiếng ông ông vang lên, thôn phệ lực lượng dần tỏ ra yếu kém, xoắn giết lực lượng dần chiếm ưu thế.

“Hừm! Bạo cho ta”. Thiên Quân hại mắt khẽ híp lại lạnh quát một tiếng, dưới chân Vô cực đồ cũng theo đó xuất hiện. Va chạm kia hắn đã ở thế yếu, đã như thế thì cho Phượng Hoàng Thánh Vương một cái đại kinh hỉ đi, tin tưởng người sau sẽ vô cùng thích thú.

“Hả? Đáng giận!”. Phượng Hoàng Thánh Vương thấy như vậy thì trước tiên là kinh ngạc ngẩn ra, sau đó gầm lên một tiếng, quanh thân hắn đột nhiên bùng phát ra khinh người kim quang, kiêm quang khủng bố như là vô số lợi khí đâm vào hư không bốn phía đem toàn bộ thân thể của hắn che lại.

“Oàng...”. Như là tiếng sấm nổ giữa ngày đông, lực lượng cuồng bạo càng thêm đáng sợ, chính là mấy vị Thánh Vương đang ở bên ngoài quan sát cũng không tự chủ được nhíu mày, lực lượng này thậm chí đã có khả năng uy hiếp đến bọn hắn, nhất thời mười mầy đạo vô cùng khủng bố lực lượng xuất hiện, bọn hắn dĩ nhiên đều không cam lòng bỏ qua một trận chiến này.

“Ah... Chạy mau!”. Đương nhiên cũng không phải ai ai cũng có được thực lực đáng sợ như những vị Thánh Vương này, nhất thời là là từng đợt huyên náo vang lên, vốn đã chạy ra khoảng cách an toàn thì bọn hắn lại tiếp tục chạy đi, nói đùa, cho dù muốn quan chiến thì cũng cần có mạng mới có thể quan chiến được.

“Ngươi thành công chọc giận bản Thánh Vương!”. Phượng Hoàng Thánh Vướng đứng trong hư không loạn lưu lạnh lẽo nói. Tiếp đó bất chấp lực lượng cuồng bạo manh mẽ, hắn bản thể thu nhỏ lại chỉ còn hơn mười trượng phá không lao về phía Thiên Quân.

“Cửu hoàng trấn sát quyết!”. Theo Phượng Hoàng gầm lên thì vốn là một cái Phượng Hoàng đã huyễn hóa ra chín cái, mỗi cái tỏa ra lực lượng cũng khí tức giống nhau y đúc, mà bọn chúng lại như xếp thành loai nào đó trận pháp, uy năng thậm chí còn muốn kéo lên. “Chết đi cho ta!”.

“Oành...”. Cửu phượng phía trên xuất hiện kinh thiên lực xoắn giết không ngừng lan tràn, hỗn loạn lực lượng còn không có tán đi kia cũng theo đó bị xoắn giết không còn. Chỉ e là trong phạm vi nhất định sẽ không có bất cứ sinh vật nào nào có thể tồn tại, mà cái này phạm vi còn đang điên cuồng mở rộng.

“...”. Thiên Quân đứng nơi xa hai mắt híp lại, lực lượng cuồng bạo tan vỡ vừa rồi hắn không thể tong thời gian ngắn quan sát được Phượng Hoàng Thánh Vương công kích nhưng cho dù thể hắn vẫn cảm thấy được một cỗ lực lượng khủng bố ép về phía mình, cười lạnh lẽo một cái liền đã gầm lên. “Luân hồi vô ngã!”.

“U...”. “U...”. Cả thiên địa như lâm vào biến hóa, cuồng bạo lực lượng cũng theo đó biến mất, thay vào đó chính là Luân hồi chi lực ầm ầm xuất hiện, nó đang không ngừng thẩm thấu ra ngoài, xung quanh Thiên Quân một cái Luân hồi thế giới cứ như thế xuất hiện, không gian, thời gian, vật chất... Toàn bộ tan biến không còn.

“...”. Tại bên ngoài đứng hơn hai mươi vị Thánh Vương đang quan sát cuộc chiến thìm ánh mắt đều đang biến hóa khiếp người, từng đạo từng đạo như là thần quang muốn nhìn thấu vào bên trong hư không loạn lưu kia, bọn hắn không nhìn thấy nhưng có thể cảm nhận được hai cỗ lực lượng vô cùng khủng bố có thể uy hiếp đến tính mạng của bọn hắn đã xuất hiện.

*********** Tại hạ đi chơi tối thứ bảy ai dè bị ngay con kiến ba khoang rơi vào mặt, tại lúc bất ngờ không biết là con gì nên đã vô thức đem nó giết ngay gần mi tâm của mình, kết quả sau đó là chỗ đó bắt đầu xuất hiện vết bỏng mưng mủ lấm tấm, mi mắt trái sưng húp lên như bị ong đút đau rát vô cùng, trong lúc tác nghiệp đã không thể đeo kính, có lẽ sẽ xuất hiện càng nhiều chỗ sai sót, thông cảm!

Tác giả: Đế Thanh
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.