Chương trước
Chương sau
Nửa tháng Thiên Quân hoàn toàn tiêu hóa hết tất thảy lực lượng cũng như trí nhớ của Lưu Bá Thần và Huyền Ưng Thiên Đế, qua đó hắn biết được hầu hết thông tin mà mình cần, Hỗn nguyên đại chiến trường có Tam thập lục Thánh Vương là những ai, diện mạo ra sao, thậm chí hắn còn biết được tung tích của những kẻ trước kia phản ra Hạo Thiên Thần địa, một trong ba kẻ còn lại cũng đang ở trong Hỗn nguyên đại chiến trường này.

Nói đến bốn kẻ phản ra Hạo Thiên Thần địa là Lưu Bá Thần, Cổ Vân Phong, Triệu Phi Vũ, Lâm Hoài, bọn hắn kỳ thực là người của Trường Thanh Thần địa và Huyền Vân Vương triều cài người vào Hạo Thiên Thần địa từ rất lâu trước, những kẻ này đều là từ lúc trẻ tuổi báo nhập Hạo Thiên Thần địa, ẩn dấu mấy chục vạn năm mà không chút nào để lộ kẽ hở, Hạo Thần địa một trận chiến kia chú định là bị hủy nên bọn hắn đều được nhận lệnh công phá đại trận từ bên trong, nếu không phải Thiên Quân bộc phát ra Hỗn độn cảnh chiến lực, Tà Điện Điện chủ không ra giúp một tay cùng với ý chí của Hạo Thiên Lão tổ hiện ra vào ngày đó thì Hạo Thiên Thần địa đã bị hủy đi, bốn kẻ này cũng đã có thể thành công, Hạo Thiên Thần địa đã không còn tồn tại ở trên đời này. Đương nhiên đó là nếu mà thôi, trận chiến kia Hạo Thiên Thần địa tổ thất thảm trọng nhưng vẫn như cũ sừng sững tồn tại, thậm chí lại đã thay đi một màu máu mới, tương lai sẽ có bước nhảy vọt về thực lực.

Thiên Quân giết chết Lưu Bá Thần thì cũng nhận được trí nhớ của hắn, biết được mặt khác một kẻ là Triệu Phi Vũ, kẻ này là người của Huyền Vân Vương triều, kẻ này hiện cũng đang tùy tùng bên cạnh Trường Thiên Thánh Vương, Thiên Quân nếu gặp mặt Trường Thiên Thánh Vương chắc chắn sẽ đụng đến kẻ này, đến lúc đó dĩ nhiên là sẽ không thiếu đi một trận chiến, ngày đó thảm thiết ở Hạo Thiên Thần địa Thiên Quân chắc chắn sẽ trả lại hết cho những kẻ này.

Tổng hợp hết tất cả tin tức một lượt thì Thiên Quân cũng quyết định đi ra chỗ sơn động, hắn đi vào Hỗn nguyên đại chiến trường này là để chém giết, vì lẽ đó cũng không hề có ý định dừng lại lâu, thông qua Lưu Bá Thần tin tức hắn dự định trước tiên sẽ hướng thẳng đến chỗ Trường Thiên Thánh Vương. Kẻ này vốn là đại năng của Trường Thanh Thần địa, dĩ nhiên sẽ là tử địch của Hạo Thiên Thần địa, hắn đi vào Hỗn nguyên đại chiến trường này không những là muốn nâng cao thực lực mà còn muốn chôn giết toàn bộ kẻ địch tiềm tàng của Hạo Thiên Thần địa, những cường giả, Hỗn độn cảnh chuyển sinh của ba chỗ thế lực Tu la Ma tộc, Trường Thanh Thần địa cùng Huyền Vân vương triều nếu có mặt ở trong này hắn một cái cũng không có khả năng để lại, toàn bộ chém giết, tiếp đó chính là Thần Môn, Nhật Nguyệt Tinh tam tộc... Những kẻ này nếu hắn gặp đến một cái liền giết một cái!

“Ah! Lại có cái chuột nhắt...”. Vừa đi ra sơn động không lâu thì Thần Quân đột nhiên nhìn một chỗ khẽ cười nói, giọng nói còn không có biến mất thì thân hình đã biến mất. Sau đó chưa đến trăm hơi thở thì một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất bị hắn phong ấn toàn bộ lực lượng đem đến trước mặt mấy người.

“Đại nhân tha mạng! Ta cái gì cũng không có nhìn thấy...”. Kẻ này là một cái lão giả, hắn một chút uy thế của Hư vô cảnh đại năng cũng không có, ngay sau khi bị ném đến trước mặt Thiên Quân mấy người thì lập tức quỳ xuống rối rít nói. Hành động này nhưng để đám người Thiên Quân kinh ngạc, đối phương giống như rất sợ bọn hắn mấy người.

“Ha ha, ta làm gì để ngươi phải sợ hãi như thế?”. Thiên Quân đánh giá kẻ này một vòng cười nhạt nói. Lão giả này tuổi thọ chỉ cũng không nhỏ, tuy rằng có tu vi là Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất hậu kỳ đỉnh phong nhưng khí huyết suy bại, nếu trong thời gian tới không có nâng cao được tu vi hay có đồ vật cực giai bổ sung khí huyết thì sẽ đi hướng suy bại, thực lực giảm sút trầm trọng.

“Tiểu nhân...”. Lão giả lúc này mới ngẩn ra ngẩng đầu nhìn Thiên Quân mấy người, Thần Quân sau khi đem hắn một thân tu vi toàn bộ phong ấn lại đúng là cũng không có làm gì hắn, chỉ là đem hắn kéo đến đây mà thôi.

Ngươi giống như có nhận thức bọn ta?”. Thần Quân khuôn mặt sau mặt nạ không biết có biểu tình gì hay không lạnh nhạt nói. Kẻ này sau khi nhìn thấy mấy người thì giống như gặp thiên nhân, giật mình chốc lát liền lập tức quay đầu chạy trốn, biểu hiện như thế mà không bị nghi ngờ mới lạ.

“Không! Tiểu nhân không biết các vị...”. Lão giả nghe vậy thì vội lắc đầu, bất quá hành động của hắn khó mà qua mắt được mấy người, cho dù là ít hiểu chuyện nhất Ám Vũ cũng có chút nhíu mày cau mũi nhìn lão giả, dĩ nhiên là đáng nghi vô cùng.

“Ngươi nói còn có chút cơ hội sống, không nói lập tức chết!”. Ma Quân hai mắt khẽ híp lại, từ đôi mắt sát khí như thực chất lan tràn lạnh lẽo nói.

“Được rồi! Nói một chút chuyện bên trong Hỗn nguyên đại chiến trường đoạn thời gian này đi, ta dù sao cũng đã giết Ca lâu la cùng Lưu Bá Thần, Phượng Hoàng và Trường Thiên hai vị Thánh Vương chắc chắn sẽ có động tác, ngươi nói xem bọn hắn đã làm gì rồi?”. Thiên Quân khẽ phất phất xua tay cười nhạt nói.

“Thực là ngài...”. Lão giả nghe vậy thì đồng tử không tự chủ được co lại, thân hình hơi chút nhích về phía sau, trước mặt hắn quả nhiên chính là mấy vị cái thế yêu nghiệt kia, hắn ban đầu nhìn thấy cũng không dám nắm chắc nhưng chính Thiên Quân đã nói như vậy thì đương nhiên không sai được rồi, chuyện kia không phải ai cũng dám nói đâu.

“Tiểu nhân là Phù Nhân Hồng, kính chào đại nhân!”. Kinh sợ chốc lại hắn vội chắp tay lại cung kính nói, ánh mắt toàn là kinh sợ nhìn Thiên Quân mấy người, hắn không biết Thiên Quân mấy người tuổi tác nhưng hắn biết là còn nhỏ hơn hắn rất nhiều, thậm chí còn không bằng tuổi cháu hắn nhưng thế giới này chính là dùng thực lực để nói chuyện, lúc này hắn bị Thiên Quân giết thì chắc chắn không người đi đòi lại công đạo cho mình, chỉ có thể khúm núm sợ hãi. Chào xong thì cũng không thấy Thiên Quân nói cái gì thì liền trả lời câu hỏi của Thiên Quân, chốc lát liền nói ra một số tuyên bố của hai vị Thánh Vương kia không có chút nào giữ lại, thậm chí hắn còn nói đến chuyện tranh đoạt địa bàn của Huyền Ưng Thiên Đế bị Thiên Quân giết chết.

“Ha ha, Phương Hoàng, Trường Thiên hai vị Thánh Vương thật đúng là để mắt ta, bỏ ra vốn liếng cũng không nhỏ!”. Thiên Quân nghe xong Phù Nhân Hồng nói thì chợt phá lên cười nói. Hai vị Thánh Vương kia đem hắn thành người chết mà không biết hắn cũng đem đối phương thành con mồi để đề thăng thực lực đâu.

“Phù Nhân Hồng đúng không? Rất tốt! Ngươi mau đem tin tức của ta truyền đến tai Phượng Hoàng Thánh Vương, bảo hắn nếu không tìm được ta thì ta sẽ đích thân đến chỗ hắn!”. Sau đó Thiên Quân cười nhạt nâng lên Phù Nhân Hồng nói. “Ngươi mau đi đi!”.

“Dạ? Ngài tha cho ta?”. Phù Nhân Hồng ngẩn ra không biết nói làm sao cho phải, ánh mắt không dám tin tưởng nhìn về phía Thiên Quân, hắn đang hoài nghi bản thân có phải hay không đã nghe nhầm.

“Không muốn ta chém thành đôi thì lập tức cút!”. Ma Quân liếc mắt nhìn sang lạnh lẽo quát nói. Nếu không phải Thiên Quân có dự tính riêng thì hắn cơ bản không có khả năng để Phù Nhân Hồng sống, nhiều chém một chút cường giả thì Huyết Thiên đao lực lượng lại sẽ càng thêm mạnh hơn một điểm ah.

“Tiểu... Tiểu nhân lập tức cút!”. Phù Nhân Hồng giật nảy mình sau đó lập tức lùi lại hóa thành một đạo lưu quang biến mất, bị Thiên Quân mấy người bắt lại hắn không những không chết mà còn có khả năng nhận được một hồi tạo hóa, đem tin tức của mấy người Thiên Quân nói cho Phượng Hoàng Thánh Vương thì hắn có thể trong thời gian ngắn đột phá Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai, như vậy sẽ không cần lo lắng tuổi thọ vấn đề nữa rồi.

“Ngươi tại sao lại để hắn sống đi báo tin? Lộ ra tin tức của chúng ta cũng không phải chuyện tốt đâu?”. Ma Quân hơi chút nhìn Phù Nhân Hồng phương hướng chạy trốn một chút thì lại quay đầu nhìn Thiên Quân nghi hoặc hỏi. Chính là Ám Vũ cùng Độc Cô Kiếm cũng nghi hoặc nhìn sang, Thiên Quân sẽ không điên cuồng đến mức cùng lúc đối mặt với hai vị Thánh Vương đi? Tin tức truyền đi thì có khả năng cực cao cả hai vị Thánh Vương kia đều sẽ biết, đến khi đó cả hai cùng đến cũng không phải chuyện gì khó hiểu.

“Không cần lo lắng!”. Thiên Quân nghe vậy thì lắc đầu cười cười. “Phượng Hoàng Thánh Vương là cái ngạo nhân, hắn trước đây cũng chính là vì tính kiêu ngạo này mà bị địch nhân liên thủ diệt sát, ta để Phù Nhân Hồng đi thông báo chính là đang khiêu khích hắn, hắn biết ta xuất hiện liền khiêu chiến hắn thì lấy kẻ này kiêu ngạo chắc chắn sẽ không có đi liên thủ với Trường Thiên Thánh Vương, như vậy chúng ta sẽ có thời gian trước tiên đi chém giết Trường Thiên Thánh Vương!”.

“Hắn trước đây chính là vì kiêu ngạo nên mới bị giết chết, một thế này đương nhiên sẽ có cải biến tính cách, nếu hắn xác định chúng ta là kẻ địch cường đại chắc chắn sẽ đi liên thủ với Trường Thiên Thánh Vương, đến lúc đó không phải là...”. Ma Quân hơi chút trầm ngâm nói.

“Huh! Mấu chốt chính là chỗ này, hắn nếu xem chúng là kẻ địch cường đại thì không có khả năng chỉ phát ra bố lệnh như thế mà đã trực tiếp dẫn theo thuộc hạ đi tìm chúng ta rồi, bất kể là hắn hay là Trường Thiên Thánh Vương đều như cũ không xem chúng ta vào mắt, mà đây cũng chính là điểm mấu chốt đưa bọn hắn vào chỗ vạn kiếp bất phục!”. Thiên Quân khẽ nhếch mép gật đầu nói, tiếp đó ánh mắt nhưng lại lập lòe quỷ dị hào quang nhìn về một chỗ trong sơn mạch. “Không biết là vì bằng hữu nào đã đến làm sao còn không có hiện thân?”.

“Có người...?”. Thần Quân, Ma Quân, Ám Vũ cùng Độc Cô Kiếm nghe vậy thì ánh mắt lập tức biến đổi nhìn theo hướng Thiên Quân nhìn đến, linh thức từng đợt lại từng đợt quét đến nhưng một chút dị thường cũng không phát hiện được, cả đám kinh ngạc quay lại nhìn Thiên Quân.

“Ở giữa đại sơn hoang dã không có lấy một giọt nước lại mọc ra một cái hắc liên, các ngươi nhìn chỗ đó!”. Thiên Quân chỉ tay lại một chỗ nói, còn không để mấy người nhìn lại thì hắn đã tiếp tục nói. “Các hạ còn không hiện thân thì chớ trách ta xuất thủ rồi!”. Nói đoạn thì tay hóa kiếm chỉ điểm vào hư không mấy chỗ, kiếm quang lập tức phá không đâm về phía đó.

“Huh...?”. Mấy người ánh mắt cũng tập trung đến chỗ đó, quả nhiên có một bông hắc liên mọc ra giữa hoang lâm đại sơn, mà khi linh thức quét đến chỗ hắc liên mới nhận ra tí ti khác lạ, nó bên trong nhưng lại tồn tại hồn lực mạnh mẽ.

“Xuy..”. “Xuy...”. Kiếm quang không có chút nào ngăn chặn lập tức liền đã chém đến chỗ hắc liên, thế nhưng khi kiếm quang cách hắc liên chưa đến một trượng thì hắc liên kia đột nhiên biến lớn, tiếp đó từ hắc liên bắt đầu lan ra hắc thủy, từ trong đó lại càng mọc ra nhiều hắc liên, phạm vi mấy chục trượng chớp mắt liền đã hóa thành một chỗ hắc liên trì, kiếm quang chém về phía hắc liên trì liền như ném đá xuống hồ chìm vào trong đó, một chút rung động cũng không có.

“...”. Thần Quân mấy người thấy như vậy thì âm thầm giật mình không thôi, bọn hắn biết được Thiên Quân kiếm quang là có bao nhiêu đáng sợ, mặc cho Thiên Quân không có dùng toàn lực nhưng cũng rất đáng sợ, Hắc liên trì lại có thể “nuốt” lấy mà không có gì thì có thể thấy được nó không phải phàm vật, kẻ bí ẩn kia thực lực cũng rất phi phàm.

“Ha ha, Các hạ đánh ra một kiếm đơn giản đã có được thực lực đáng sợ như này không trách lại có thể đem Huyền Ưng Thiên Đế chém giết đơn giản như thế!”. Kiếm quang biến mất phía sau thì hắc liên trì bên trong vang lên một tiếng cười nhẹ như xuân vang lên, hắc liên đan vào nhau dần dần hình thành một cái nhân thể, là một cái vô cùng yêu dị hắc y thanh niên, điểm nhấn nhất trên khuôn mặt của hắn chính là một bông hắc liên như là hình săm nơi mi tâm.

“Vậy cũng không có làm gì được Hắc Liên Thánh Vương đâu!”. Thiên Quân đồng tử hơi co lại nói. Từ khi nhìn thấy hắc liên kia hắn đã có chút suy đoán nhưng khi nhìn thấy chân thân thì mới có thể chắc chắn được, dù sao thì liên đới đến một vị Thánh Vương cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

Hắc Liên Thánh Vương này chính là số ít trong Tam thập lục Thánh Vương không phải Hỗn độn cảnh chuyển sinh đại năng, hắn bất luận là tu vi, thiên phú hay danh tiếng đều là đỉnh cấp trong Hỗn nguyên đại chiến trường này, đem ra Ngao Thần tinh không tới nói thì hắn càng là cấm kị. Có thể cùng Hỗn độn cảnh chuyển sinh ganh đua mà không bị đánh giết thì tương lai của hắn chắc chắn so với những Hỗn độn cảnh chuyển sinh kia sẽ càng tốt hơn, loại này thiên kiêu giá trị thậm chí hơn xa Hỗn độn cảnh thông thường, đơn giản là vì bọn hắn đều là những quái vật lĩnh ngộ ba loại lực lượng đạt đến cân bằng, tương lại đột phá Hỗn độn cảnh sẽ chính là loại kia siêu cường Hỗn độn cảnh!

“Ha ha, vô tình đi qua không ngờ lại có thể nhìn đến Các hạ, quả thực chính là có duyên chi ngộ! Chúng ta tìm một chỗ nói chuyện được không? Ta nghĩ có cái đề nghị ngươi sẽ có hứng thú muốn nghe!”. Hắc Liên Thánh Vương cũng không có mấy kinh ngạc khi Thiên Quân nhận ra mình mà chỉ cười nói, dễ hiểu đó là hắn đến tìm Thiên Quân là có mục đích.

“Ồ? Hắc Liên Thánh Vương đã nói như thế thì không thể qua loa được rồi. Mời qua bên này!”. Thiên Quân khẽ kinh ngạc một tiếng sau đó liền làm cái thủ thế hướng sang một bên kia nói. Hắc Liên Thánh Vương lại chủ động đến tìm hắn, xem ra có chuyện không đơn giản rồi.

Tác giả: Đế Thanh
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.