“Thật không tiện, bảo đao này nhưng là của ta!”. Một câu đơn giản như thế nhưng khiến cho vạn vạn con mắt chuyển hướng về phía này, trong mắt bọn hắn chính là một cái nam hài mười tuổi khoảng chừng, phía sau còn đứng hai cái thanh niên hắc bạch phân ra vô cùng bắt mắt, mà bọn hắn ba người đều có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất tu vi. Tu vi như thế đương nhiên không phải là thấp thế nhưng đem nó so sánh với một vị Hỗn độn cảnh đại năng đúng là không chút nào đáng nói, hành động này không ai nói là dũng cảm, nếu nói đều sẽ là nói ngu ngốc, chỉ vì một chút sáng lóe mà hi sinh mạng sống vô ích.
“Ha, ha ha, a ha ha ha...”. Hình Thiên Vũ nghe ra thì ngẩn người, sau đó phá lên cười vô cùng sảng khoái. “Ngươi rất thú vị!”. Sau đó ý cười không giảm nhìn về phía Thiên Quân lạnh nhạt nói. Có câu nói đại năng càng khủng bố thì càng cổ quái, cái này Hình Thiên Vũ nhưng có lẽ cũng thuộc hàng đó. Tiếp đó ánh mắt nhìn xuống Thiên Quân đao đang ở trong tay Thiên Quân, giọng bắt ddaufaa chuyển lạnh. “Ngươi nói bảo đao này là của ngươi?”.
“...”. Thiên Quân một tay cầm đao ngước nhìn lên thiên không đối diện với Hình Thiên Vũ. “Đúng thế!”. Đơn giản hai chữ nhưng có thể khiến cho nhiều người kinh sợ đảm lượng của Thiên Quân.
“Không phải là cùng các vị tranh đoạt mà được, cũng không phải do nhân duyên mà được, đao này là do chính tay ta đem đến đây để nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-thien-quan/2072123/chuong-630.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.