Chương trước
Chương sau
Thiên Quân dám người bị “chặn giết” chưa lâu nhưng đánh cũng rất kịch liệt, nhất là chỗ kia Hoa Chiến Kinh cùng Ma Lao và Hắc Lão giao chiến, có thể nói đã long trời lở đất, thế nhưng thật sự đem phân ra thắng bại nhanh nhất lại là chỗ Thiên Quân cùng Tôn Vân và Mục Đồng, hai người sau cho dù lại quỷ dị nhưng trước sức mạnh tuyệt đối không thể bắt bẻ của Thiên Quân thì bọn hắn cũng chỉ có thể ngăn ngắn chống đỡ được chưa đầy ba hơi thở, thất bại nhanh chóng đến mức chính bản thân hai người cũng không thê tưởng tượng nổi. Một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất nam hài lại có được chiến lực mạnh mẽ như thế?

Thế nhưng khi Thiên Quân hạ xuống sát thủ chiêu thức thì lại có đại năng hàng lâm cản lại một chiêu, mà không, đây nhiều nhất chỉ là một phần lực lượng của một vị Hỗn độn cảnh mà thôi, không biết là nguyên nhân gì nhưng trong Thí Thần chủy trong tay Tôn Vân quả thực ẩn chứa một vị Hỗn độn cảnh lực lượng.

“Sư phụ!”. Tôn Vân nhìn thấy bóng người thì lập tức kinh hỉ hô lên, trước đó thương thế chán nản như lập tức biến mất hoàn toàn nhìn lấy bóng người, sau đó như nghĩ đến cái gì, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Thiên Quân. “Ha ha, Sư phụ lại vận dụng bí thuật hồn hàng tại đây, ngươi chắc chắn phải chết!”.

“Đại nhân!”. Mục Đồng cũng có chút kinh hỉ thoát chết, bất quá cũng ngay lập tức cúi đầu cung kính nói.

“Hừ! Một đám vô dụng, lại để bản tọa hồn hàng!”. Bóng người liếc nhìn xung quanh một vòng hừ lạnh, sau đó ngẩng đầu nhìn hướng Thiên Quân. “Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất lại có khủng bố như thế chiến lực? Lại có thể đánh bại Bán bộ Hỗn độn cảnh xem ra không phải là kẻ tầm thường, báo ra danh tính, bản tọa không giết người vô danh, cho ngươi một cái chết toàn thây!”.

“Hồn hàng?”. Thiên Quân nghe đến thì mày nhướng lên càng sâu, cái này danh tự nghe đến chỗ nào đó rồi nhưng tạm thời không nhớ ra, xem ra chính là từ những Hỗn độn cảnh kia ký ức, đang muốn xem xét một chút lại nghe đối phương nói như vậy thì nhất thời cười lạnh. “Ha ha, đánh chó con thì chó lớn nhảy ra, quả nhiên đều là chó một dạng, ngươi lại có thể giết được bản thiếu gia ta sao? Càng không có tư cách biết tên của ta!”. Đối phương có thể chính là Hỗn độn cảnh nhưng đến đây thông qua cái này bí thuật Hồn hàng mà thôi, chỉ có thể vận dụng được một ít thực lực đó lại muốn giết hắn? Nằm mơ đi thôi!

“Hắc! Mấy vạn năm lão phu không có đi ra lại có tiểu bối ngông cuồng như thế? Để ta cho ngươi biết xúc phạm Hỗn độn cảnh đại năng tôn nghiêm sẽ có kết cục gì!”. Bóng người nghe xong thì có chút ngẩn ra sau đó giống như giận quá hóa cười lạnh lẽo nói.

“Hoàng tuyền thiên nộ!”. Bóng người hai tay triển khai kết ấn, một phần mười hơi thở không đến thì kinh người khí lãng đã sinh ra, một tôn cự nhân ba đầu sáu tay đã xuất hiện trước mặt Thiên Quân, cự nhân mặt mũi khủng bố đáng sợ, nanh dài mọc ra, sáu cánh tay cầm lấy sáu loại binh khí khác nhau phân biệt là đao, kiếm, côn, kích, thương cùng lưỡi liềm, xuất hiện chớp mắt đó liền lập tức công kích Thiên Quân, uy năng vô cùng đáng sợ.

“Oanh...”. “Uỳnh...”. Thiên Quân đồng tử co rụt lại kinh sợ, hắn kinh sợ không phải công kích đáng sợ, kinh sợ chính là nhận ra lai lịch của đối phương, dưới chân khẽ chuyển thì đã lập tức tránh đi cự nhân công kích, hai mắt lạnh xuống nhìn phía bóng người. “Không nghĩ đến là Bích lạc hoàng tuyền đại năng, các ngươi không ngoan ngoãn trốn ở Hoàng tuyền thiên cảnh lại đi ra ngoài tác quái?”.

“Hử? Tiểu bối ngươi lại có thể nhận ra Thần địa ta? Xem ra cũng là Thần địa đệ tử, hừ! Như vậy ngươi lại càng không thể sống! Phạt!”. Bóng người kinh ngạc một tiếng sau đó liền là âm trầm lạnh lẽo quát, cự nhân lập tức tỏa ra đáng sợ lực áp bách công hướng Thiên Quân, sáu cánh tay là sáu loại binh khí cũng đánh ra sáu loại khác biệt chiêu thức, sáu chiêu thức lại thần kỳ phối hợp với nhau tạo nên uy lực mười phần đáng sợ.

“Lộ ra đuôi chó liền muốn giết người diệt khẩu? Ngươi còn không được! Kiếm yên diệt!”. Thiên Quân hai mắt phát lạnh, chỉ tay hóa kiếm, nhất thời kiếm quang đan dệt đánh phá hư không hướng đến cự nhân chém giết, đã từng giết qua chân chính Hỗn độn cảnh, Thiên Quân hắn chỗ nào sợ cái này bí thuật của Bích lạc hoàng tuyền.

“Oanh...”. “Rắc...”. Thiên Quân kiếm quang cũng cự nhân kia lập tức va chạm, mạnh mẽ vô cùng lực lượng cuồng bạo sinh ra, chỗ này đột nhiên sinh ra biến cố cũng khiến cho những người xung quanh kinh ngạc không ngừng, kinh ngạc đầu tiên chính là Thiên Quân suýt chút nữa giết mất Tôn Vân cùng Mục Động, kinh ngạc tiếp theo chính là đột nhiên lộ ra bí ẩn đại năng cùng Thiên Quân chém giết. Sau đó bên phía Thiên Quân đám người đều nghiêm nghị vô cùng, đột nhiên xuất hiện cường giả nhưng để cho bọn hắn cảm thấy áp lực không nhỏ, cho dù là Hoa Chiến Kinh mày cũng nhíu lại, dĩ nhiên là từ bóng người kia cảm thấy cường đại áp bách chi lực.

“Khà khà, đại nhân lại vận dụng bí thuật Hồn hàng đến đây, các ngươi phải chết không thể nghi ngờ!”. Hắc Lão cười lạnh lẽo nói. “Bắt đầu từ tiểu quỷ đó, ngươi cũng phải chết!”.

“Giết hắn? Hừ! Ta trước đó đem các ngươi giết!”. Hoa Chiến Kinh hừ nhìn Hắc Lão nói. “Không cùng các ngươi chơi đùa nữa! Ngân hà vô thiên cảnh, ra!”. Hắn quyết định gọi ra Thiên cảnh, nhanh chóng một chút giải quyết hai tên này còn đi giúp Thiên Quân một chút, bóng người kia khiến hắn cảm thấy kiêng kị không thôi, chỉ sợ Thiên Quân sẽ gặp thiệt thòi.

“Ngươi lại còn bảo lưu...”. Hắc Lão cùng Ma lao kinh dị hú lên, Hoa Chiến Kinh thực lực thể hiện ra đã đem bọn hắn chèn ép không thở được, thương thế không ngừng tăng lên, lúc này lại kéo lên một đoạn thì bọn hắn có thể cản được sao?

“...”. Đột nhiên xuất hiện dị biến đúng là khiến cho Thiên Quân một bên cảm thấy trầm trọng, thế nhưng cả mấy đều không hẹn mà gặp lại càng bộc phát ra thêm mạnh mẽ công kích, muốn nhanh chóng một chút giải quyết đối thủ của mình.

Thiên Quân kiếm quang mạnh mẽ nhưng bóng người kia đánh ra cự nhân bí thuật lại càng thêm mạnh mẽ, kiếm quang mãnh vô vô kiên bất tồi nhưng không thể cản lại được cự nhân, cự nhân vẫn tiếp tục đánh về phía Thiên Quân, lực lượng như là vô cùng vô tận.

“Tiểu bối ngông cuồng chết đi!”. Bóng người kia tuy rằng đánh tan được chiêu thức của Thiên Quân đạt được lợi thế nhưng cũng kinh ngạc Thiên Quân thực lực, hai tay lại kết ấn cổ quái, nhất thời cự nhân kia lực lượng lại một lần nữa được đẩy lên một chút, tốc độ công hướng Thiên Quân càng thêm nhanh chóng.

“Ngươi ăn chắc ta không thành? Đã như vậy ta cũng muốn xem ngươi lấy đâu ra tự tin!”. Thiên Quân mày hơi nhướng lên lạnh lẽo nói, cái này Hỗn độn cảnh hồn hàng cũng không vận dụng được bao nhiêu bản thể lực lượng nhưng cũng không phải chuyện đùa, Hỗn độn cảnh chuyển sinh bình thường cơ bản là không thể sánh kịp. Hắn đương nhiên sẽ không có ý định bảo lưu nữa.

“Tạo hóa chi quang!”, Trước ngực quang hoa vạn thải khẽ lóe, trước sau năm điểm sáng bắn mạnh đi ra hóa thành cột sáng đánh thẳng về phía cự nhân, hư không đương nhiên không có khả năng chịu được đáng sợ như thế lực lượng, một đường đen kịt lập tức sinh ra thẳng đến chỗ cự nhân mới thôi.

“Đây... Thần thông!”. Bóng người kinh ngạc ngây người, tiếp đó kinh dị hú lên. “Lục đạo luân hồi!”. Hắn hai tay kết ấn điên cuồng, nhất thời cự nhân cũng có biến hóa theo, nó sáu cánh tay như diễn hóa đi ra đủ loại dị tượng, có hình ảnh nhân tộc, ác quỷ, tu la... Sáu cánh tay tụ lại một chỗ thì cũng đúng lúc năm đạo Tạo hóa chi quang đánh đến.

“Oanh!”. “Oành!”. “Rắc...”. Va chạm một khắc đó liền sinh ra tiếng nổ lớn, cương phong mạnh mẽ quét ra bốn phía, mà chỗ va chạm đó cự nhân sau canh tay tan vỡ, trước ngực cũng xuất hiện vết nứt báo hỏng, dĩ nhiên là một kích va chạm này Thiên Quân chiếm lại ưu thế, bóng người kia thần thông tạo ra cự nhân đã bị đánh tan.

“Hí...”. Tôn Vân cùng Mục Đồng chính là hai người nhìn thấy rõ ràng nhất va chạm, kết quả nhưng khiến bọn hắn vô cùng khiếp sợ, bọn hắn biết bóng người đánh ra cự nhân kia có uy lực mạnh mẽ thế nào nhưng vẫn không cản được công kích của Thiên Quân, người sau rút cục còn mạnh mẽ như thế nào? Bọn hắn đều đang kinh dị không thôi thì lại càng khiếp sợ khi nghe bóng người nói.

“Còn trẻ như thế lại có thể sáng tạo Thần thông, đem ngươi giết chết đúng là quá uổng phí, không bằng ngươi gia nhập Bích lạc hoàng tuyền ta đi, bản tọa thay ngươi dẫn đạo, tương lại thành tựu có thể vượt xa bản tọa!”. Bóng người hơi chút lung lay nhưng cũng không làm sao, một chút liền đã ổn định lại, thế nhưng tiếp theo lại là làm cái thuyết khách.

“Sư phụ! Hắn...”. Tôn Vân nghe vậy thì vội hô lên, bất quá còn không có nói cái gì thì bóng người đã quay lại nhàn nhạt nhìn hắn một chút, nhất thời chỉ có thể câm miệng nuốt những gì muốn nói xuống.

“Ah!”. Thiên Quân nghe vậy thì có chút kinh ngạc ngẩn người nhìn bóng người, đối phương thấy thế liền nghĩ Thiên Quân động tâm thì lại nói tiếp. “Bích lạc hoàng tuyền ta chính là Thần địa thế lực cường hoành nhất trong Ngao Thần tinh không này, cho dù là cái kia Thần Môn cũng không có khả năng so sánh, ngươi nếu gia nhập thì tương lai có thể trở thành một trong chín đạo chủ, quyền uy ngập trời!”.

“Ha ha ha, ngươi không làm gì được ta lại quay sang làm thuyết khách, như vậy không phải quá lố bịch rồi sao?”. Thiên Quân cuối cùng cũng không nhịn được phá lên cười lớn nói.

“Tiểu bối nên suy nghĩ một chút, không cần vội vàng, ngươi nếu đồng ý gia nhập Bích lạc hoàng tuyền ta, ta chân thân nội trong mười ngày sẽ đến đây đem ngươi về Hoàng tuyền thiên cảnh để ngươi bái nhập vào Thần địa ta, tất cả mọi chuyện trước đây bản tọa không truy cứu!”. Bóng người cũng không có vội vã hay tức giận mà chỉ nhàn nhạt nói như đã nắm chắc. “Bằng không ta lập tức đem ngươi giết, bằng hữu của ngươi một người cũng đừng hòng sống sót... Huh?”. Bóng người đang nói thì chợt kinh ngạc liếc nhìn chỗ xa, Hoa Chiến Kinh nhưng đang truy giết Ma Lao cũng Hắc Lão, hai người sau mắt thấy đã khó có thể chống cự.

“Thấy được chứ? Hai tên kia tuyệt không sống được, kết cục sẽ bị giết!”. Thiên Quân cũng hơi nhìn đến cười nhạt nói. “Còn muốn ta gia Bích lạc hoàng tuyền? Ha ha, các ngươi là đệ nhất thế lực thì lại làm sao? Một đám quỷ vật mà thôi. Ta muốn bản thân tự mình tạo nên một cái đệ nhất thế lực hơn!”. Hắn lạnh nhạt mà tự tin nói, hai mắt trong suốt không chút nào tạp niệm.

“Nếu đã như vậy không có gì có thể nói được rồi!”. Bóng người nghe vậy lập tức lắc đầu nói. “Ngươi sẽ phải hối hận!”. Nói đoạn nhưng đột nhiên xoay người, một trảo đâm về phía ngực của Mục Đồng!

“Đại nhân!”. Mục Đồng con ngươi co rụt muốn phản ứng nhưng không kịp, một trảo kia nhưng đã đâm xuyên lồng ngực hắn, chỉ có thể thốt ra hai chữ trân trối nhìn bóng người.

“Có thể đóng góp một chút sức mọn cho Bích lạc hoàng tuyền ta ngươi cũng nên cảm thấy tự hào, ngoan ngoãn giao ta linh hồn cùng huyết nhục tinh khí cho bản tọa!”. Bóng người lạnh lùng nói, một trảo cắm trên ngực Mục Đồng cũng xoắn mạnh, người sau thân thể mắt thường có thể thấy được vặn vẹo khô héo khiếp người.

“Địa ngục đạo chủ! Ngươi chết không được... Yên... Lành...”. Mục Đồng đau khổ rãy rụa nhưng vô dụng, trước khi bị vặn vẹo biến hình thì cũng chỉ có thể nói được bất nhiêu, trước sau chưa đến hai hơi thở, một cái Bán bộ Hỗn độn cảnh cứ như thế bị hút thành một cái thây khô, bất kể là linh hồn hay huyết nhục tinh khí đều bị hút khô.

“...”. Tôn Vân đứng ở gần nhất không tự chủ được lùi lại một bước khiếp sợ nhìn bóng người trước mặt, dĩ nhiên là lần đầu tiên chứng kiến tràng cảnh đáng sợ này. Thiên Quân cũng nhìn thấy cảnh này thì mặt cũng trầm xuống, cái này Địa ngục đạo chủ hay cũng chính là đại biểu cho Bích lạc hoàng tuyền cũng quá mức đáng sợ cùng độc ác rồi, dĩ nhiên đem thuộc hạ như vậy giết đi, thủ đoạn cơ bản không phải là hành vi của con người nên có.

“Ah! Lão tam! Địa ngục đạo chủ, ngươi...”. Ma Lao cùng Hắc Lão cho dù bị Hoa Chiến Kinh đuổi giết đến mức nguy kịch nhưng khi nhìn thấy những này cũng gầm lên đầy bi phẫn, Yêu Cơ bên kia ánh mắt cũng lóe lên không cam lòng nhìn đến hú lên.

“Khà... Địa ngục hạt giống lớn lên cũng không tồi!”. Địa ngục đạo chủ sau khi hút khô Mục Đồng thì nhẹ thở ra một hơi liếc mắt nhìn mấy người Ma Lao xa xa lạnh nhạt nói. “Bản tọa sử dụng hắn tinh túy mới có được thực lực có thể đem những tên này giết, như vậy mới có thể cứu được các ngươi!”.

“Hắc! Thật đúng là miệng chó không mọc được ngà voi, thủ đoạn độc ác ti tiện như thế vẫn có thể nói được nghĩa chính ngôn từ, vãn bối bội phục!”. Thiên Quân một tiếng quái khiếu sau đó đúng là có chút chắp tay nhẹ cúi đầu âm dương quái khí nói.

“Hừ! Để ta phải giết một cái thủ hạ đắc lực, ngươi cũng đừng hòng được sống sót, bất kể là linh hồn hay tinh khí huyết nhục cũng sẽ thành quân lương cho bản tọa! Tất cả các ngươi!”. Địa ngục đạo chủ hừ lạnh một tiếng nói, sau khi hút khô tinh khí thần của Mục Đồng dĩ nhiên là tinh khí mười phần tự tin vô cùng.

“Ha ha ha, còn phải hấp thu tinh khí của kẻ khác đến bổ sung mà lại dám nói giết bản thiếu gia? Ngươi cái này phân hồn bản thiếu gia ta chém định!”. Thiên Quân nhưng cũng không chút sợ hãi phá lên cười lớn, một chút truy tìm hắn cuối cùng cũng tìm đến tin tức liên quan, cái này Hồn hàng cũng chỉ là một tia phân hồn mà thôi, tối đa có thể vận dụng một thành lực lượng của bản thể. Nếu bị chém mất thì bản thể cũng nhận đến thương tổn nhất định, thậm chí là trọng thương! Cái này Địa ngục đạo chủ khiến cho Thiên Quân cảm thấy vô cùng chán ghét, dĩ nhiên không có khả năng buông tha!

“Hoàng tuyền cửu u!”. Địa ngục đạo chủ cũng không nói nữa, hành động nhưng đã nói lên tất cả.

Tác giả: Đế Thanh
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.