Thiên Quân lúc này có thể nói là thương thế vô cùng kinh khủng, thế nhưng hắn Thái sơ thân thể rất nhiều đặc tính vẫn chưa mất đi, tỉ như hắn linh giác, hắn cảm quan cùng ánh mắt, tầm nhìn vẫn không mất đi, tuy rằng hắn linh thức bị thương tạm thời không thể vận dụng nhưng hắn ánh mắt có thể nhìn được rất xa, chí ít cũng có mấy dặm, so với Địa đan cảnh đỉnh phong Thanh Nguyệt thì hơn nhiều lắm, cái sau chỉ hơn hắn ở chú ít linh thức đó mà thôi. Vậy nên khi hắn nhìn thấy cái kia yêu thú mà Thanh Nguyệt không thấy cũng là bình thường, thậm chí cái kia yêu thú còn không biết trước mặt con đường nó muốn đi qua tồn tại hai cái nhân loại.
“Đệ nói là thật?”. Thanh Nguyệt con ngươi co rụt nhìn Thiên Quân nói. Đối phương là cái mất đi trí nhớ tu giả, thế cũng vô cùng nghiêm trọng, lại thêm từ nhân diện đến xem thì tuổi cũng không phải lớn, tu vi có lẽ không phải rất cao nhưng nàng không nghĩ ra Thiên Quân có lý dò gì lừa nàng.
“Thật! Là cái yêu báo!”. Thiên Quân cái nhớ cái không, sau đó nhớ ra cái gì đó vội nói. “Bất quá nó như không phải hướng đến chúng ta, mà hướng về phía kia!”. Hắn bổ sung nói sau đó chỉ về một hướng khác, ngược với hướng yêu báo kia.
“Hướng kia? Hướng kia lại có gì?”. Thanh Nguyệt nghe vậy thì chợt tò mò.
“Huh...”. Thiên Quân hơi ngẩng đầu sau đó quay đầu nhìn Thanh Nguyệt. “Có hai con Yêu thú đang đánh nhau, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-thien-quan/2071887/chuong-394.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.