“Ông...”. “Ông...”. Ám Tôn cùng Minh Đế tại Thiên ngoại đánh nhau kịch liệt, lực lượng không thể nào kinh dung như từng đợt gợn sóng làn tràn ra xung quanh, nếu có tồn tại nào đó ở đây chỉ e đã không thể sống sót, hai tôn đại thần này đánh giết thì lực lượng dư chân tỏa ra cũng rất đáng sợ.
“Hắc! Minh Đế! Ngươi sớm muộn cũng sẽ bại thôi, mấy cái sâu kiến kia sớm muốn cũng bị Ám vệ của bản tôn đánh chết, vùng thế giới này sẽ thuộc về Bản Tôn!”. Ám Tôn đánh ra một đạo công kích hủy diệt liền nhìn về phía Minh Đế cười lạnh.
“Sâu kiến? Hừ! Ngươi Ám vệ có cái nào có thể đạt đến Hỗn độn cảnh? Nếu không thì cũng không đủ cho bọn hắn giết!”. Minh Đế hừ lạnh một tiếng không chút thua kém nói. “Ám vệ chết càng nhiều để bản Đế xem ngươi như thế nào hoàn thành bước kia!”.
“Không đột phá đến Hỗn độn cảnh thì như thế nào? Lực lượng sẽ đến lúc hao tận, bọn hắn lực lượng cũng sẽ có lúc hao tận mà thôi!”. Ám Tôn trào phúng. “Chỉ có mấy cái Hư vô cảnh cũng muốn chặn lại ngàn vạn Ám vệ của bản Tôn, đúng là nằm si nói mộng!”
“Vậy sao? Ha ha ha, vậy thì Ám Tôn ngươi phải thất vọng rồi...”. Minh Đế nghe vậy thì cười lớn nói. Cho dù bản thân không biết tên kia tình huống cụ thể nhưng thể hiện ra lực lượng chính là vô địch cùng cấp, nếu không Minh Đế hắn dám tự tin chạy ra thiên ngoại cùng Ám Tôn đại chiến.
“Hử?”. Ám Tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-thien-quan/2071880/chuong-387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.