“Viu...”. Hai đạo quang huy một đen một trắng đột nhiên lướt qua thiên không Toái hư hải, những tu giả mới rồi còn cảm nhận được kinh thiên uy áp cùng va chạm thì lúc này lại càng thêm tò mò, Thiên Quân xuất hiện bên ngoài Bát hoang đồ, vốn tưởng rằng sẽ đánh nhau kich liệt ai ngờ lại rất nhanh liền chấm dứt, Thiên Quân sau đó lại bị Vũ Thế Nguyệt từ trong đó thoát ra một đường “truy sát”. Trắng là Thiên Quân, đen là Vũ thế Nguyệt.
Nếu có đại năng ánh mắt có thể nhìn thấy hai đạo quang huy trắng đen kia tình hình cụ thể, Vũ Thế Nguyệt tay phải hóa kiếm chỉ đâm sát vào mi tâm Thiên Quân, khoảng cách liền chưa đến nửa thước sẽ chạm đến, Thiên Quân nhưng lại không chút mảy may sợ hãi, hai tay chắp phía sau lưng không ngừng lùi lại, hai con ngươi như đen lại thâm thúy, khóe miệng khẽ nhếch lên, chỉ là mày lại nhíu sâu có chút không hợp với biểu cảm khuôn mặt của hắn lúc này.
“Cô cô lại có khí tức của Lê huynh...”. Thiên Quân mày nhíu sâu thầm nghĩ. Bất quá hắn lại cũng có hút vui vẻ, cô cô Vũ Thế Nguyệt của hắn giống như vận may đến nhà, không hiểu nhận được tạo hóa từ Cường, tu vi không những tiến mạnh là tiềm lực cũng đề thăng chóng mặt, Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất tu vi lúc này chính là nói lên hết thảy. Chỉ là tình huống của Vũ Thế Nguyệt lúc này có chút không được lạc quan cho lắm, có lúc nửa tỉnh nửa mê, lúc bình thường, lúc lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-thien-quan/2071832/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.