Chương trước
Chương sau
Huyết Thiên địa ngoại vi một chỗ nào đó, Ma Quân hiện thân lập tức tìm ra một hang động chứa đủ hơn năm mươi người ngồi xuống, cao cũng có năm sáu trượng sau đó hạ xuống mấy đạo cấm chế bao phủ bên ngoài, nếu không công kích cùng tìm kiếm kỹ lưỡng sẽ không nhận ra cấm chế, từ bên ngoài nhìn vào chỉ như một vùng hoang thạch bình thường mà thôi.

“Huh...”. Hắn vung tay lên thì mấy người Hoàng Tiểu Vũ xuất hiện sau đó mở rộng tâm thần cùng Thiên Quân và Thần Quân câu thông một chút liền thu lại, Thiên Quân đang ngồi một chỗ đả tọa đợi ở Ám ma cốc, Thần Quân thì đang bế quan tìm hiểu nguyên nhân khiến bọn hắn tu vi không thể đột phá, xem như đều đang ở bận rộn.

“Thiếu gia! Vì sao không lưu lại mấy tên kia?”. Phi Thiên sau khi ổn định thân hình cùng đánh giá hang động xung quanh một chút liền hỏi. Đây là thắc mắc của hắn cũng như mấy cái còn lại, cho dù là Hoàng Tiểu Vũ cũng có chút tò mò.

“Không có ý nghĩa!”. Ma Quân thu lại tâm thần nghe vậy thì lắc đầu nói. “Bọn hắn thủ đoạn chạy trốn không ít, lại có trong tay Hỗn độn cảnh ấn ký, cho dù nhiều cố kỵ không dám loạn dùng nhưng nếu ta ép bọn hắn thì chắc chắn sẽ dùng đến, lấy ta lúc này tu vi cùng thực lực còn không làm gì được bọn hắn, xuất thủ chỉ làm mất thời gian mà thôi, không được gì còn hao tổn lực lượng...”. Hắn lạnh nhạt giải thích. “Nếu là Thiên Quân hay Lê huynh tại có lẽ sẽ khiến bọn hắn có mấy cái lưu lại, mình ta thì rất khó!”.

“...”. Mấy cái nhìn Ma Quân một lát rồi cũng không nói gì nữa, Ma Quân chỉ ra bọn hắn liền hiểu, nguyên lai là do cái kia Hỗn độn cảnh ấn ký. Ở đây chỉ có Hoàng Tiểu Vũ còn không biết đó là vật gì, bất quá liên quan đến Hỗn độn cảnh đương nhiên là một cái phi thường cường đại rồi.

“Một thời gian này ta sẽ bế quan, các ngươi cũng tạm thời bế quan đi, nhanh chóng đề thăng tu vi, rất nhanh sẽ có đánh lớn!”. Ma Quân lại là không để ý mà ngồi xuống, không đột phá Hư vô cấp hắn không có chút nào tự tin đi vào Huyết điện, bên trong bí mật hắn chắc chắn phải nhìn đến nên chỉ có thể nhanh chóng tìm đến nguyên nhân khiến hắn không thể đột phá thì mới có biện pháp.

“Thế nhưng Thiếu gia, Huyết thiên địa chỗ sâu...”. Phi Thiên nghe vậy hơi chút kinh ngạc nói. Lấy Thiếu gia nhà hắn tác phong hành sự cùng dự tính trước đó thì cấp tốc đi vào Huyết thiên địa mới phải ah, nếu là đi sau chưa biết chừng còn có kẻ khác đến trước, bên trong cơ duyên liền vô duyên với hắn rồi.

“Ha ha, không cần lo lắng, bên trong còn không có kẻ nào có thể đi vào...”. Ma Quân nghe vậy thì cười lạnh nói. Sau đó chính là kẻ lại một chút Huyết thiên địa bên trong tình huống, chợt nghĩ đến liền vung tay lên ném ra một đống Huyết tinh cùng huyết tinh thảo nói. “Luyện hóa hai vật này sẽ giúp các ngươi đề thăng một đoạn, có lẽ có thể giúp đề thăng tu vi nhanh chóng!”.

“Đáng sợ như vậy...”. Phi Thiên mấy cái nghe Ma Quân kể lại tình huống thì kinh sợ không thôi, ai mà biết bên trong lại tồn tại đầy dẫy huyết thú như thế, Thánh tổ cảnh một mảnh, Hư vô cảnh cũng có một đám, cường đại như Ma Quân cũng mới vào cũng phải chạy ra thì có thể thấy hung hiểm. Kinh diễm qua đi thì bốn cái, tám cặp mắt đều như dán chặt lên hai đống vật phẩm Ma Quân ném ra. Trong đó thì Tiểu Thanh chính là cái kích động nhất!

“Ta có thể đề cao một phần Kim bằng huyết mạch...”. Phi Thiên con ngươi cũng tỏa sáng nhìn Huyết tinh cùng huyết tinh thảo. Kế tiếp hắn Tiểu Vân cũng là như thế, Hoàng Tiểu Vũ cho dù kìm chế rung động rất nhiều những cũng không thể giữ được bao lâu.

“Muội cũng có phần sao?”. Hoàng Tiểu Vũ quay sang nhìn Ma Quân có chút rụt rè nói. Tuy rằng còn chưa biết hai vật này cụ thể tác dụng nhưng nàng huyết dịch nhưu đang sôi lên hưng phấn, nàng có thể cảm nhận rõ ràng huyết dịch như đang muốn nói với nàng đối với hai loại vật này nó vô cùng khát cầu, nên biết nàng là thức tỉnh Bổ thiên thể, huyết mạch vô cùng cao quý nhưng lại đối với hai vật này cũng có khát vọng đương nhiên không phải phàm vật.

“Ha ha! Đương nhiên có thể! Sau này chỉ cần là vật muội muốn có thể nói với ta, chỉ cần có ta sẽ không từ chối!”. Ma Quân nhìn nàng cười nói, tâm tình cũng có chút dễ chịu. Bất quá người nói vô tình, người nghe liền là có ý. Hoàng Tiểu Vũ hai má cấp tốc đỏ lên cúi xuống, một dạng e thẹn mỹ lệ vô cùng khiến cho Ma Quân cũng phải ngẩn ra, có thể hình dung được?

“Trong lúc ta bế quan thì cứ tận tình luyện hóa chúng, huyết mạch càng tinh khiết đối với các ngươi đều có lợi!”. Ma Quân ngẩn ra một chút rồi cười nói. “Đặc biệt là ngươi, huyết mạch không thuần lại có thể cùng Long huyết ganh đua, ngươi một cái kia huyết mạch có lẽ chính là một loại nào đó Hung thú Thái cổ Ma tộc vô cùng đáng sợ!”. Hắn nhìn sang Tiểu Thanh nói. Tuy rằng biết Tiểu Thanh huyết mạch ẩn đi kia rất đáng sợ, có thể thôn phệ ma thú cùng ma khí đến đề thăng lực lượng đương nhiên là một nhánh cường đại dị thường Ma thú, tuy rằng có chút phán đoán nhưng hắn cũng không muốn tìm hiểu sâu, Tiểu Thanh mặc kệ thế nào cũng có thể xem như một cái bằng hữu đầu tiên của hắn.

“Chủ nhân...”. Tiểu Thanh đang ở dạng nhân thể, khuôn mặt lạnh lùng hơi cúi xuống có chút nghẹn họng như muốn nói lại thôi, chỉ có thể phun ra hai chữ.

“Được rồi! Luyện hóa vật phẩm đi, ngươi tương lai sẽ không để ta thất vọng!”. Ma Quân hơi nhìn hắn một chút rồi phất phất tay nói, con ngươi cũng đóng lại chìm vào bế quan sâu. Nhiều nhất chỉ có hai năm, hắn chỉ có hai năm nữa thôi...

“...”. Ma Quân chính thức bế quan để lại bốn cái bắt đầu tập trung đề thăng thực lực, cả bốn đều đi luyện hóa huyết tinh thảo đầu tiên, tinh tiến huyết mạch với bọn hắn đều có ý nghĩa to lớn, số lượng cũng rất lớn bọn hắn cũng không phải chi li chia nhau thế nào, cảm thấy thích hợp liền thu lấy.

Vũ Thiên Quân tam thể có chút thời gian im lặng bế quan, cả ba đều đang cố gắng tìm đến nguyên nhân khiến bọn hắn tu vi đình trệ, khoảng cách Hư vô cảnh chỉ như một tờ giấy mỏng vô cùng nhưng bọn hắn lại vô pháp chọc thủng...

Tại một chỗ khác bên trong Hư thiên bí cảnh lại “náo nhiệt” hơn nhiều, là Toái hư hải!

Toái hư hải khắp nơi đều có hư không loạn lưu, có kẻ từng nói Toái hư hải có thông đạo nối thông với ngoại giới nhưng còn chưa có bất kỳ kẻ nào chứng nhận, bất quá số lượng sinh vật không may rơi vào hư không loạn lưu mà chết đi liền có chút nhiều.

Thời gian trước, Toái Hư hải đột nhiên xảy ra biến đổi lớn, những khu vực hư không loạn lưu bao quanh Toai hư hải nhiều chỗ biến mất khiến cho việc đi vào Toái hư hải dễ hơn nhiều, đương nhiên điều này cũng dẫn đến có nhiều kẻ muốn vào trong tìm kiếm cơ duyên cùng tìm hiểu nguyên nhân gây nên sự biến đổi, điều này dẫn đến giết chóc là không thể tránh khỏi.

Toái hư hải bên trong đương nhiên cũng tồn tại nhiều sinh vật sống nhưng chiếm đến bảy thành lầ hung thú, còn lại ba thành là những bản dân bên trong Hư thiên bí cảnh, nơi đây hoàn cảnh đặc thù khác biệt nên cũng không thích hợp cho thông thường sinh vật sinh tồn ah.

Hôm nay có một cái thanh niên lam y nhẹ đạp lên không trung đi vào Toái hư hải, hắn trên tay bế ngang một cái hắc y nữ tử nhưng lại cho người ta cảm giác hài hòa vô cùng kỳ quái, dù sao cũng không cân đối đây. Nguyên nhân đương nhiên xuất phát từ thanh niên lam y kia, hắn khí tức quanh thân huyền bí không nói hết, một trương khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, tuy rằng không tính là một cái siêu cấp mỹ nam nhưng cũng xem như mỹ nam ưa nhìn, lại thêm đôi mắt như chứa đựng tinh thần nhật nguyệt kia đủ khiến người đối diện bị hút vào mà không có lối thoát.

“Quả nhiên cũng bị đánh phá, yên lặng mà lại cất dấu bão giông!”. Hắn con ngươi thâm thúy lạnh nhạt nhìn vào bên trong Toái hư hải lẩm bẩm. Tuy nói là thế nhưng hắn sắc mặt cùng cước bộ vẫn không chút thay đổi, giống như mặc thiên địa biến đổi cũng không làm hắn biến sắc.

“Nàng xem ra rất nhanh sẽ tỉnh...”. Hắn vừa bước trên không trung vừa đánh giá nữ tử trong lòng mình lẩm bẩm. “Hi vọng là trước khi ta đột phá...”. Giọng nói hắn quẩn quanh giữa thiên địa, thân hình đã biến mất bên trong Toái hư hải.

Hỗn mang lãnh địa bên ngoài một cái trung niên nhân đang lặng lẽ đi đến, người này tu vi đạt đến Thánh tổ bước thứ sáu đỉnh phong, tuy rằng không phải là cường đại nhất nhưng hắn khí tràng lại làm cho người ta tôn sùng, nếu là tinh không vô tận cường giả nhìn thấy hắn liền sẽ nhận ra, hắn là một trong tinh không thập thánh, Võ Thần! Nối tiếp Vũ Thiên Quân cùng Cường mấy cái đã từng đi đến đây, Võ Thần là cái tiếp theo bên trong Thí luyện giả đặt chân đến Hỗn mang lãnh địa.

“Cảm giác kêu gọi ta đến từ nơi này?”. Võ Thần đứng từ xa nhìn Hỗn mang lãnh địa lẩm bẩm. Lấy hắn lịch duyệt đương nhiên cũng nhìn ra được Hỗn mang lãnh địa không phải vùng đất lành, chỗ này không phải là nơi thích hợp cho bất kỳ sinh vật nào sinh sống, nếu không phải nhận được kêu gọi quen thuộc hắn cũng sẽ không tìm đến được đây.

“...”. Xác định một chút thì biết mình cảm giác không sai, Võ Thần liền cất bước đi đến gần Hỗn mang lãnh địa, sau đó liền có dị biến nổi lên, bất kể là ai nếu nhìn thấy cảnh này chỉ e liền muốn rớt hàm xuống. Đơn giản đó là khi Võ Thần chuẩn bị bước chân vào Hỗn mang lãnh địa thì phía sau chợt mở ra một lối đi hướng thẳng vào bên trong Hỗn mang lãnh địa không thấy phần cuối, bên trong đó cũng không có cái gì lực lượng, cũng không có cái gì cản trở, đơn giản chính là thẳng tắp đi vào không có chút nào chướng ngại vật!

Có lẽ nếu Vũ Thiên Quân hay Cường đứng chỗ này cũng chỉ há mồm không biết nói thế nào, sự tình quỷ dị vượt ra bọn hắn nhận biết ah!

Lại là một chỗ khác bên trong Hư thiên bí cảnh, đây là khu vực tập trung nhiều tộc đàn bản dân của Hư thiên bí cảnh, tại một chỗ đỉnh núi trọc trời đứng đấy mười mấy người, đúng vậy, đều là nhân thể! Lấy Hư thiên bí cảnh quy tắc áp lên những “tội nhân” hậu duệ bên trong Hư thiên bí cảnh thì nếu muốn hóa hình nhân thể tu vi chí ít cũng cần Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai cực hạn, ở đây vậy mà tập trung mười mấy vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ hai cực hạn trở lên! Bọn hắn đang ở thương nghị cái gì đó vô cùng nghiêm mật, nếu Thần Quân ở đây có thể nhận ra mấy người Phong Hậu, Nghĩ Hậu cùng với chủ vị Vô Đạo lão quái.

“Các vị có ý kiến gì với kế hoạch của bổn tọa hay không?”. Vô Đạo con ngươi nhàn nhạt liếc nhìn xung quanh đám “người” nói. Hắn khí tức trầm ổn, một thân khí thế hoàn toàn thu lại không hở ra chút nào, nếu không biết còn nghĩ hắn chỉ như một cái thường nhân mà thôi.

“Mục đích của chúng ta đều là thoát khỏi Hư thiên bí cảnh, nên nếu như mọi thứ như ngươi dự tính cũng không có vấn đề, ta chỉ có một thắc mắc vẫn không hiểu, Vô Đạo huynh có thể hay không giải thích?”. Một cái trung niên nhân đứng ra nói.

“Ha ha, Phong lão đệ có gì cứ hỏi, chúng ta những cái “tội nhân” hậu duệ này cũng có thể xem như người một nhà!”. Vô Đạo cười nói.

“Vũ Thiên Quân hai tên kia chúng ta sẽ thật sự cùng bọn hắn hợp tác lâu dài?”. Gọi là Phong lão đệ liền hỏi.

“Ý của các vị làm sao?”. Vô Đạo nghe vậy thì cười nhạt nhìn phía dưới mười mấy người khác hỏi. “Không cần nghi kị cái gì, ta biết các vị đều sẽ có nhận định riêng nên không ngại thì nên nói ra các ngươi ý nghĩ, như vậy chúng ta sẽ dễ dàng thương định hơn!”.

“Ta nhận thấy cùng bọn hắn hợp tác đối với chúng ta chỉ lợi vô hại!”. Đứng lên nói là phong hoa tuyệt đại đủ làm chúng sinh điên đảo Phong Hậu. Nàng cho đến lúc này vẫn không có ý định nói cho ở đây mọi người biết đến Phong Nghĩ hai tộc và Thái cổ độc long cùng Vũ Thiên Quân có hợp tác ngầm, bất quá khi nghe Vô Đạo nhắc đến Vũ Thiên Quân thì nàng cũng không thể không cảm khái, tên kia nhanh như vậy đã có liên hệ với Hư thiên bí cảnh đỉnh tiêm đại năng, quả nhiên không đơn giản.

“Như thế nào chỉ lợi vô hại? Bọn hắn chính là từ bên ngoài mà đến, cơ bản chính là kẻ địch của chúng ta, chưa hẳn đã thật tâm giúp chúng ta, biết đâu là do bọn hắn sợ Vô Đạo lão đại tại đó chém giét bọn hắn nên nhận bừa!”. Một cái nam tử nhìn như trên dưới ba mươi đứng lên nhìn Phong Hậu nhíu mày nói.

“Năm đó đầy tổ tiên chúng ta vào Hư thiên bí cảnh này cho tự sinh tự diệt quả đúng là những kẻ ở bên ngoài nhưng các vị cũng nên nhớ kỹ, Vũ Thiên Quân hai người đều là Nhân tộc! Nhân tộc trước đó cùng chúng ta có cái gì khác biệt? Bọn hắn cũng bị chèn ép đánh giết khắp nơi, mà những kẻ đó chỉ e chín thành liền là kẻ địch của chúng ta sau này!”. Phong Hậu con người nhàn nhạt nhìn nam tử kia nói. “Thông qua tìm hiểu thì tinh không vô tận bên ngoài hôm nay tình huống khác biệt so với Thái cổ, Nhân tộc chính là chủng tộc thống trị, có bọn hắn ở bên ngoài lo lắng thì chúng ta sẽ càng dễ dàng hơn đi ra...”.

“Đúng vậy!”. Nghĩ Hậu lúc này cũng đứng ra ngang hàng Phong Hậu nói. “Mặt khác nếu như Vô Đạo lão đại nói thì ta nghĩ bọn hắn cũng không phải sợ Vô Đại lão đại mà tự động hợp tác!”.

“...”. Mấy cái liền lâm vào một chút trầm mặc, ở đây đều là lão quái sống qua bao nhiêu tuế nguyệt đương nhiên đầu óc không có cái nào đơn giản cả, bọn hắn chỉ là đang tính toán mà thôi.

“Ha ha! Hai vị muội tử nói không sai! Đới với chúng ta mà nói là chỉ có lợi mà vô hại!”. Vô Đạo há miệng cười nói phá vỡ trầm mặc. “Hai kẻ này đều là kẻ làm việc có nguyên tắc, làm bạn sẽ tốt, làm địch nếu không cấp tốc diệt trừ sẽ chỉ như dẫn lửa thiêu thân, ta lựa chọn làm bạn là vì tương lai báo thù, chúng ta sẽ có thêm đồng minh cường đại!”. Hắn nghiêm nghị nói, dĩ nhiên là đối với Vũ Thiên Quân hai cái đánh giá rất cao, đang nói thì con ngươi hơi liếc nhìn Phong, Nghĩ hai hậu ý vị thầm trường.

“Huh...”. Vô Đạo cũng đã nói thế thì bên dưới cũng không có kẻ nào tiếp tục dị nghị nữa, tất cả đều tuân theo kế hoạch mà Vô Đạo vẽ nên.

Những chuyện này Vũ Thiên Quân cũng không biết, chờ đợi hơn một ngày thì Thiên Quân bị đánh thức khỏi bế quan tu luyện, nhân thủ tập trung có chút nhiều rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.