Chương trước
Chương sau
“Tên kia đã bước ra một bước kia rồi?”. Thiên Quân đang nhắm mắt tu hành thì đột nhiên mở mắt ra kinh nghi bất định nói. Lần đầu tiên gặp Cường còn chưa có bao nhiêu kinh nghiệm tu hành, lần thứ hai hắn đã đi một bước dài?

“Huh! Ta cũng nhanh hoàn thành rồi...”. Thiên Quân bất chợt cười cười, thể nội thế giới phía trên Thế giới thủ tám khối cầu tám Loại lực lượng đã tiến lại gần nhau hơn, đã hiểu cách dung hợp Thiên Quân đương nhiên sẽ làm nhanh hơn nhiều, cho đến lúc này dung hợp đã đến năm thành, hắn dự đoán khi dung hợp đạt đến sáu thành hắn có thể chính thức sáng tạo chiến kinh rồi, từ thể nội thế giới không ngừng sinh ra những xúc tu nhỏ giống như rễ cây đang sinh ra, không sai biệt lắm chính là những điểm khởi đầu của những kinh mạch của hắn sau này, tuy rằng những xúc tu lúc này chỉ mới định hình, nhỏ bé đến không đáng kể nhưng Thiên Quân biết, cách nghĩ của hắn là không sai đồng thời hắn cũng sắp thành công rồi.

.......

Quay lại Đạo trần hồ.

Đạo trần hồ mặt hồ vẫn không ngừng vang lên tiếng nổ đì đùng như có như không, lúc thì ầm ầm vang dội lúc lại là âm trầm đục đục khiến cho những thí luyện giả đnag quan sát đại chiến có cảm giác như Đạo trần hồ nước đang không ngừng dậy sóng, chỉ có số ít người biết Đọa trần hồ e rằng đã bị tổn thương ngiêm trọng rồi!

Những thí luyện giả ở đăng xa quan sát khi thì hưng phấn bứng bừng, khi thì khiếp sợ nhưng tất cả ở đây đều có một đặc điểm chung khi nhìn về đại chiến phía trên bầu trời Đạo trần hồ, đó là ngưỡng mộ! Bọn hắn đều là ngưỡng mộ mấy vị Thiên kiêu đang kịch chiến kia, tuy rằng bọn họ không biết mấy vị Thiên kiêu bí ẩn đang kịch chiến kia chính xác có mấy vị, có những ai nhưng có thể ở đây nhìn thấy bóng lưng của bọn hắn thì ai ai cũng có một cảm giác ngưỡng vọng núi cao, cao đến không thể chạm. Dĩ nhiên bọn họ đều không biết tình huống quỷ dị đang diễn ra bên trong đại chiến, cho dù hơn mười vị tu vi Thánh cảnh bước thứ tám đang ở gần quan sát cũng chỉ có thể đoán được đại khái, đại chiến giống như đình trệ rồi, quỷ dị mà dừng lại, thế nhưng hư không vẫn đang không ngừng bị đánh phá, điều này cho thấy chỉ là tạm dừng mà thôi.

“Ngươi nếu là không muốn để ý chúng ta đánh giết tại sao còn muốn can thiệp chuyện ở đây?”. Kẻ nắm giữ Tử vong lực lượng cắn răng lạnh lùng nói. Đã qua hơn một khắc hắn thần kinh căng cứng nhìn thanh niên lam y trước mặt rồi, hắn luôn luôn bên trong trạng thái đề cao tinh thần, Tử vong lực lượng quấn chặt lấy quanh thân, phái sau lưng Địa ngục môn càng là như ẩn như hiện tùy thời công kích, thế nhưng tên kia lại như không có bao nhiêu ý định xuất thủ, chỉ đứng đó cười cười nhìn hắn... Lại nhìn Thần Anh Vô Địch, Thánh Hoàng mấy người hắn lại càng không thể che dấu được kinh hoàng, đã qua một khắc bọn hắn đều không phá được thần thông của kẻ trước mặt này, nếu lúc này kẻ sau có ý định chém giết, chỉ sợ năm tên kia không một có khả năng chạy trốn, dĩ nhiên nếu bọn hắn có thủ đoạn khác thì khó nói! Qua một khắc hắn cũng đã hiểu, lam y thanh niên bí ẩn giống như cũng không có ý định giết chóc.

“Ha ha! Ta nghe thấy có kẻ ngông cuồng dám nói đánh bại được Vũ huynh khiến ta tay chân có chút ngứa, đàng kiếm các ngươi luận bàn một hai...”. Cường vẫn cười cười nhìn kẻ kế thừa Tử vong lực lượng nói. “Kỳ thực ta mục đích chủ yếu là đến tìm ngươi, không biết ngươi có tin hay không?”. Hắn mắt như sáng lên nói.

“...”. Ở đây chỉ có ba người có thời gian để ý xung quanh chính là kẻ kế thừa Tử vong lực lượng, Thần Quân và Vũ Thiên, cả ba đều có chút theo không kịp nhìn Cường quái lạ, về phần năm kẻ còn lại đều đang vận dụng lực lượng không ngừng trèo chống thần thông mà Cường đánh ra, tuy rằng không đến mức chật vật nhưng cũng không được thoái mải, đều bị cố định lại một chỗ.

“Ta ngươi không quen biết cũng không có liên hệ, ngươi vạn dặm xa xôi tìm đến ta làm gì?”. Kẻ kế thừa Tử vong lực lượng con ngươi lập lòe nói. Hắn có thể chắc chắn bản thân không hề biết Cường ah.

“Không phải ta đã nói ta muốn chiếm lấy Tử vong lực lượng của ngươi sao? Nếu có thể thỏa hiệp đương nhiên có thể dễ dàng nói chuyện, bằng không đừng trách ta độc ác rồi!”. Cường cổ quái nói, chỉ là càng nói thì giọng càng lạnh xuống, kết câu thậm chí còn có là như có như không sát khí ẩn hiện.

“Chiếm lấy Tử vong lực lượng...”. Lúc này không những là kẻ kế thừa Tử vong lực lượng kinh dị mà Thần Quân cũng là không hiểu, chiếm lấy Tử vong lực lượng là có ý gì? Làm sao có thể chiếm được?

“Huh! Không biết ngươi có nguyện ý hợp tác?”. Cường nói xong thì nhe răng cười giương ra hàm răng trắng.

“Nếu ta nói không?”. Kẻ kế thừa Tử vong lực lượng cắn răng lạnh lùng nói. Tuy rằng thanh niên lam y trước mặt bí ẩn cùng cường đại nhưng hắn dù sao cũng là một vị đỉnh cấp thiên kiêu, hắn uy vọng cùng kiêu ngạo tuyệt đối không chấp nhận chuyện khuất phục trước Cường như vậy, chắc chắn phải là một trận chiến! Dứt lời phía sau hắn Địa ngục môn cũng rung động kịch liệt, cánh của hé ra, Tử vong lực lượng liền như thủy triều từ đó truyền ra, hắn đã sẵn sàng cùng Cường tranh đấu, tuyệt đối để kẻ trước mặt biết coi thường hắn hậu quả!

“Huh! Như vậy không thể nói chuyện được!”. Cường trầm xuống lạnh nhạt nói, tay trái chợt buông lỏng, tay phải vẫn là để sau lưng, không lẽ hắn là coi thường kẻ địch?. “Nếu ngươi là nữ nhân ta có thể nhường lại một chút, chỉ là nếu đã là nam nhân ta đành xuất thủ rồi!”. Nói rồi hắn chân đạp hư không chầm chậm đi về phía kẻ kế thừa Tử vong lực lượng, một bước hắn đạp hư không như đạp lên sóng nước, hư không lại như từng đợt sóng nhộn nhạo!

“Rầm!’. “Rầm!”. Mỗi bước Cường bước ra cũng không có đạo vận gì thế nhưng nó lực lượng lại như vô biên vô hạn tùy thời dẫm toái hư không đi về phía kẻ địch.

“Huh...”. Kẻ kế thừa Tử vong lực lượng con ngươi co rút, đáy mắt lại là lóe lên không hiểu hào quang, thậm chí có thể nhìn thấy hắn chậm lại một nhịp, dĩ nhiên chậm lại cũng không đáng kể. Hắn là đi đầu công kích đánh về phía Cường, quyết định đánh phủ đầu ah!

“Tử vong sâm la!”. Hắn tay phải chợt giơ ra quơ về phía trước không gian hét lên, theo hắn nói thì từ hư không như nhô ra vô số hắc ám khí tức đậm như thực chất, bọn chúng như là rừng rậm chợt lan tỏa đánh về phía Cường.

“Tử vong nguyền rủa!”. Cùng với đó hắn tay trái để trước ngực sau đó miệng lẩm bẩm gì đó cổ quái ngôn ngữ, một một từ lại như hóa thành ký tự rơi vào Địa ngục môn sau lưng hắn, tiếp đó lại là vô số ấn chú từ đó bắn ra lan tỏa khắp không gian chụp về phía Cường, cả hai đạo công kích trong sát na đều là hướng về phía Cường, tốc độ nhanh đến đáng sợ.

“Không sai!”. Nhìn hai đạo công kích cường đại đánh về phía mình Cường bất chợt nhếch mép phun ra hai chữ. Công kích này so với Vũ Thiên Tình Luân hồi chi lực thì mạnh hơn nhiều, uy lực có lẽ đã đến Hư vô cảnh Thánh hiền bước thứ nhất một đòn, uy lực không phải đùa, thế nhưng điều này lại là hợp ý hắn. “Đến đây đi!”. Thế nhưng hắn lúc này lại làm một hành động khiến cho ba kẻ có thể nhìn thấy lại kinh hãi, hắn buông tay chịu đòn!

Cường hai tay đều không tiếp tục để sau lưng, tay phải đột nhiên cũng vươn ra, hắn để ngang hai tay ngang vai như không có ý định ngăn cản hai đạo hủy diệt công kích kia, ba người có thể quan sát được là Thần Quân, Vũ Thiên cùng kẻ kế thừa Tử vong lực lượng đều có một cảm giác hoang đường đó là hắn đang chuẩn bị hưởng thụ lấy Tử vong lực lượng, không sai, hắn chính là đang muốn hưởng thụ lấy Tử vong cảm giác ah!

“...”. Ba người con ngươi co rụt, Thần Quân thì một dạng không hiểu Cường làm vậy có ý gì, hắn tin tưởng tên kia là có mục đích, không lẽ hắn cũng như Thiên Quân, cũng đều là đang hấp thu lấy lực lượng để dung hợp? Trái với Thần Quân cách nghĩ, hai người còn lại e rằng là đang nghĩ Cường ngông cuồng, cậy mình cường đại mà không xem ai ra gì.

“Xuy!”. “Xuy!”. Tử vong sâm la như vô số xúc tu mọc thành rừng đâm vào cơ thể Cường, đồng thời với đó Tử vong nguyền rủa sinh ra những cổ văn cũng đã đánh lên người Cường, hai đạo công kích không ngừng vang lên những tiếng xuy xuy đáng sợ không ngừng thẩm thấu biến mất bên trong cơ thể hắn.

“Xoạt!”. “Xoạt!”. Ngay sau đó sự đáng sợ của Tử Vong cũng đã hiển hiện trên cơ thể hắn, từ cơ thể Cường như có như không Tử khí lan tràn, hắn khuôn mặt cũng không ngừng hiện lên những Tử vong ấn ký, bất giác hắn mày nhíu lại!

“Hừ...”. Kẻ kế thừa Tử vong lực lượng hừ lạnh một tiếng, thân hình đã như thiểm điện lao về phía Cường, bất kể tên kia có cái gì cổ quái hay cường đại ra sao nhưng đã trúng hai đại chiêu Tử vong thì chắc chắn không dễ chịu, hắn đoán lam y thanh niên đã bị thương không nhẹ, đây chính là cái giá cho sự ngông cuồng ah, nhân lúc kẻ địch yếu đuối đương nhiên cần phải cho một đòn trí mạng.

“Ngu xuẩn...”. Vũ Thiên đương nhiên cũng nhận ra tình huống không đúng lao lên, bất kể thế nào thì Cường cũng xem như đồng minh tạm thời của hai người Vũ gia hắn, khi có năng lực thấy chết không thể không cứu ah, thế nhưng khi hắn muốn lao lên thì một bàn tay đã vươn ra kéo hắn lại. Là của Thần Quân, điều này khiến hắn quay lại nghi hoặc, không lẽ Thần Quân là nghi kị kẻ này, thấy chết không cứu?

“Hắn không đơn giản như đệ nghĩ đâu!”. Thần Quân lắc đầu. “Có những thứ đệ không thể lí giải, tên kia là một trong số đó!”. Hắn con ngươi lập lòe nói. Nếu hắn không đoán không sai thì Cường đang là lĩnh ngộ Tử vong lực lượng, điều này cho thấy hắn còn chưa bước ra một bước kia, thế nhưng như vậy đã đủ kinh thế hãi tục rồi, không biết Thiên Quân cùng hắn ai hơn ai?

“...”. Vũ Thiên mày nhíu lại không hiểu, hắn lại không thể lí giải?

Nói thì lâu nhưng sự tình xảy ra nhanh vô cùng, Cường đnag đối mặt hai đạo công kích đã vây hãm tự thân, lúc này đại chiêu khác tử kẻ kế thừa Tử vong lực lượng đã đến.

“Tử vong tuyệt thiên!”. Kẻ kế thừa Tử vong lực lượng thân hình như thiểm điện đã xuất hiện phía trên đầu Cường, hai tay như bươm bướm nhẹ bay không ngừng kết ấn, Địa ngục môn phía sau hắn như một cái miệng rộng mở ra đập về phía Cường, xu thế là muốn nuốt chửng lấy hắn.

“...”. Cho đến lúc này Cường vẫn là nhíu mày không có dấu hiệu thức tỉnh, Địa ngục môn đã hàng lâm trên đầu hắn, thậm chí nó đã chụp lấy một nửa đầu hắn rồi, như một quái thú muốn nuốt lấy hắn vào trong bụng.

“Huh...”. Vũ Thiên con ngươi co rụt, Cường vẫn không có phản ứng, nếu bị Địa ngục môn nuốt mất không biết có thể hay không quay đầu trở về? Bên cạnh hắn Thần Quân cũng là nhíu mày không hiểu, Cường lại sơ xuất đến như vậy? Không đúng ah!

“Xoạt!”. Chưa đến một phần vạn hơi thở Địa ngục môn đã nuốt lấy Cường, nguyên bản vị trí của hắn đã biến thành Địa ngục môn, kẻ kế thừa Tử vong lực lượng thân hình cũng cố định ở đó giữa không trung.

“...”. Kẻ kế thừa Tử vong lực lượng thân hình có chút run lên giống như hưng phấn, giống như không tin tưởng sau đó gần một khắc thì ngửa mặt cười lớn. “Ha ha ha....”. Hắn cười giống như được giải thoát mà sảng khoái, tuy rằng giao thủ ngắn ngủi thế nhưng Cường đáng sợ thủ đoạn lại vô cùng khắc sâu ah...

“Hừ! Ngông cuồng tự đại!”. Vũ Thiên con ngươi co lại sau đó hừ lạnh nói, cùng với đó lực lượng cuộn lên như sóng, hắn muốn nhân lúc này tru sát kẻ kế thừa Tử vong lực lượng ah.

“Khoan đã!”. Thần Quân bất chợt lại vươn tay giữ lại hắn.

“Làm sao? Không nhân lúc này trừ khử tên kia còn đợi lúc nào?”. Vũ Thiên có chút cả giận nói. Tiện nghi ca ca mà thôi, còn không có khả năng đạt đến trình độ nói gì hắn đều nghe nấy.

“Ngươi nhìn...”. Thần Quân tay chỉ năm vị Thiên kiêu đang bị vây khốn bên trong thần thông của Cường.

“Hử?”. Vũ Thiên nhìn sang thì nháy mắt thân hình đại chấn. Hắn vì nhìn thấy Cường quá đáng sợ mà quên mất ah, nếu người sau đã chết thì làm sao Thần thông vẫn còn duy trì? Đơn giản chính là hắn vẫn còn sống, kẻ kế thừa Tử vong lực lượng tam đại chiêu liên hoàn đánh lên Cường lại không có khả năng làm gì được hắn.

“Ha ha ha...” Kẻ kế thừa Tử vong lực lượng đang cười thì đột nhiên im bặt, hắn đột nhiên nhớ ra gì đó nhìn xung quanh, khi hắn nhìn đến năm vị Thiên kiêu đang bị Cường thần thông vây khốn thì con ngươi bất giác biến đổi, cơ mặt co giật. “Làm sao có thể?”. Hắn không còn vui vẻ mà thay vào đó là khiếp sợ nói.

“Rắc!” “Rắc!”. Đột nhiên địa ngục môn trước mặt hắn vang lên tiếng rạn nứt, ngay sau đó liền như kính vỡ rơi xuống, một bàn tay thon dài có chút trắng thò ra từ đó như chảo chụp về phía ngực hắn, tốc độ khiến hắn không kịp phản ứng đã trúng chiêu.

“Tử vong sao? Không tồi!”. Từ bên trong đó vang lên giọng nói của Cường. “Xem như hợp tác thành... Ý?”.Bàn tay Cường chụp lên ngực của kẻ kế thừa Tử vong lực lượng thì từ bên trong Địa ngục môn đang tan vỡ vang lên một tiếng kinh ngạc của hắn.

“...”. Kẻ kế thừa Tử vong lực lượng con ngươi co rụt thế nhưng do khoảng cách cùng tốc độ công kích của Cường quá nhanh, khi kẻ sau công kích đánh lên ngực thì hắn đã cảm thấy tử vong uy hiếp, thế nhưng tên kia thế công khi chạm đến ngực hắn thì đột nhiên dừng lại, Địa ngục môn vốn đang tan vỡ thì đột nhiên vang lên một tiếng va đập mạnh, một thân hình lập tức từ trong đó nhảy ra lùi lại có chút chật vật cùng thất thố, dĩ nhiên chính là Cường ah! Hắn lại trong lúc này lùi lại không tiếp tục công kích kẻ kế thừa Tử vong lực lượng.

“Nữ nhân?”. Cường con ngươi không che đấu được kinh dị nhìn kẻ kế thừa Tử vong lực lượng sau đó là nhìn lên tay mình, tên kia là nam nhân ah, làm sao lại có xúc cảm kia?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.