“Rầm!”. “Rắc!”. Hỗn mang lãnh địa bên ngoài hơn vạn dặm, đại thụ cao vút, núi rừng triền miên sống lấy vô số hung thú, chỉ là lúc này không có bất kỳ sinh vật nào dám ho he lên tiếng hay di chuyển, bọn nó đều đang kinh hãi quan sát một chỗ, chỗ này đại thụ khắp nơi đổ nát, đại địa bị cày xới lên ngỗn ngang, như có hai cái quái vật đang vật lộn, chỉ là hai cái quái vật này một lớn một nhỏ khác biệt, bọn hắn còn chưa làm gì được nhau, ở phía xa xa một cái nhân loại ăn mặc có chút quái lạ đang hứng thú bừng bừng nhìn sang đại chiến, thỉnh thoảng lại có cự thạch, địa thụ thân gãy bay về phia hắn nhưng không chút ảnh hưởng đến hắn tâm tình.
“Vũ huynh giống như còn chưa dùng toàn lực!”. Cường nhìn đại chiến lầm bẩm. “Hắc thủy huyền xà kia lại còn chưa vận dụng thần thông của nó, xem ra một người muốn đả bải nó không dễ...”. Hắn trầm ngâm.
“Đỉnh cấp hung thú quả nhiên đáng sợ...”. Vũ Thiên Quân một lần nữa bị Hắc thủy huyền xà đánh bật ra ngoài thì cũng phải công nhận gật đầu nói. “Nói Thái âm chân thủy còn chưa dùng đến, hừm, xem ra cùng nó đánh giết với ta lúc này vẫn khó có phần thắng!”. Hắn lắc lắc đầu nghĩ, xem như ước định ban đầu về chiến lực của hắn là không sai. Đương nhiên đây là Vũ Thiên Quân cảm thấy chưa đủ mà thôi, đổi thành người khác, cho dù xưng tụng muôn đời thiên kiêu nhưng có thể ở Thánh tổ cảnh cùng Hư vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-thien-quan/2071715/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.