Chương trước
Chương sau
Võ Thần học viện bên trong khu Ngoại viện, hôm nay là ngày đầu tiên Ngoại viện năm nhất đám người mới đến chính thức đi vào Học viện, lúc này bên trong hội trường Ngoại viện năm nhất của Võ Thần học viện, thông thường thì mỗi niên cấp đều có một hội trường riêng, hội trường chính là nơi diễn ra các hoạt động tập thể lớn của niên cấp đó, do số lượng người là rất lớn nên hội trường cũng rất rộng lớn, lấy hội trường Ngoại viện năm nhất đến nói có lẽ cũng phải chứa được mười vạn người, hội trường của mấy niên cấp phía trên nghe nói còn có thể chứa người nhiều hơn không ít!

Lúc này bên trong quảng trường có một đài cao ở cuối hội trường cao hơn phía dưới cũng hơn một trượng, đám học viên đứng ở hội trường rất dễ nhìn thấy đám người phía trên đài cao, Lão giả đang cầm một cuốn sách lật lật, sau đó hắn ngẩng đầu lên quét một vòng phía dưới hô lớn.

“Các ngươi ta đọc đến tên ai thì tự giác lên trên này...“.

“Thiên Tứ!“.

“Phi Thiên!“.

“Thánh Quang Tử!“.

“Khương Ngũ Thần!“.

“....“. Lão giả không ngừng đọc lên những cái tên, sau đó có tổng cả mười chín người lên đài, mười chín người chính là đại diện cho đám yêu nghiệt thiên tài trong lần tuyển chọn này, Võ Thần học viện muốn để cho đám người phía dưới nhìn thấy bọn hắn rõ ràng đồng thời muốn cho đám Học vien này lấy bọn người làm mục tiêu mà không ngừng nỗ lực.

Vũ Thiên Quân cùng Phi Thiên lên đài lập tức như trở thành trung tâm hội trường, bọn người phía sau đi lên chỉ giống như làm nền thôi, chưa kể đến hai người thành tích đạt đến đặc cách từ vòng hai tuyển chọn thì hai người khí chất đã khiến bên dưới đám nữ Học viên mắt không ngừng loé lên dị thải, không ít nữ học viên còn ném mị nhãn cho hai người bọn hắn. Trong đó còn có mấy nhóm người nhìn hai bọn hắn con ngươi toát nên thất vọng vô cùng, chính như Dương gia người trước đó từng khinh thường hai người thì lúc này đều cúi mặt thấp xuống, cho dù là Dương Vân Nguyệt lúc nào cũng một bộ lạnh nhạt nữ nhân lúc này cũng tỏ ra xấu hổ rất nhiều. Bên cạnh đó Hồng gia thì cũng có chút ít xấu hổ thế nhưng nhiều hơn đó chính là âm trầm vô cùng, Hồng Nhật Đế con ngươi nhìn trên đài cao Vũ Thiên Quân toát ra đầy sát khí, hắn làm sao có thể ngờ một cái Nhân đan cảnh thái điểu mà thôi, còn kém hắn nhiều lắm! Nếu có cơ hội hắn chắc chắn không để hai trên kia sống khá giả!

“Được rồi! Đã đến đủ!“. Lão giả đứng đầu nói. “Đây là mười chính vị đứng đầu Học viên tuyển vào học viện lần này, các ngươi hãy lấy bọn hắn làm tấm gương mà học tập!“. Hắn chỉ mấy người đang đứng trên đài cao rồi nhìn phía dưới hội trường học viên nói. “Sau đây chúng ta sẽ nghe một chút kẻ đứng đầu đợt tuyển này phát biểu một chút, nếu các ngươi có gì thắc mắc có thể hỏi hắn, tin tưởng hắn đều có thể trả lời!“. Tiếp đó hắn chỉ Vũ Thiên Quân nói.

“Ách! Sao lại là ta? Nói hắn không được sao?“. Vũ Thiên Quân kinh ngạc chỉ sang Phi Thiên đẩy đẩy nói. Hắn đâu có rảnh đến mức đó đâu? Một đám người xúm lại hỏi hắn làm sao đỡ kịp?

“Ha ha! Chúng ta là xếp ngươi đứng đầu, lên nói một chút thôi, khích lệ bọn hắn một chút!“. Lão giả thấy như vậy thì cười hoà ái nói. Có lẽ hắn đã làm công việc của một lão sư nhiều năm nên giọng nói rất có từ tính cùng truyền cảm, cho dù Vũ Thiên Quân không bị ảnh hưởng nhưng không thể từ chối như vậy được, aiiii... Bất đắc dĩ ah!

“Ta là Thiên Tứ! Trong nhà ta xếp thứ tư nên có cái tên này!“. Vũ Thiên Quân bước lên một bước đứng đầu đám người phía trên đài cao nói. “Tu giả cũng chính là nghịch thiên mà đi nén ta hi vọng mọi người đừng vì một chút khó khăn mà lùi bước, chỉ cần kiên trì mọi người đều có thể đạt được kết quả mà mình mong muốn! Ta cũng không có nhiều điều chia sẻ, kết thúc như vậy ah!“. Hắn nói ngắn gọn hai câu xong liền muốn quay đầu đi.

“Khoan đã!“. Bất chợt một giọng nói từ phía dưới hội trường vọng lên ngăn cản Vũ Thiên Quân cước bộ.

“Huh? Có chuyện gì sao?“. Vũ Thiên Quân mặt không mấy biểu tình quay lại hỏi. Người kia ngăn cản hắn cũng không biết, nhìn mặt lạ vô cùng, chắc là bọn hắn vốn không quen biết rồi.

“Đồng học cùng Phi Thiên đồng học đều có thiên phú cao như vậy, ta nghĩ nén không phải chỉ có Nhân đan cảnh sơ kỳ chứ?“. Người kia nhìn về phía Vũ Thiên Quân nói. “Các ngươi vậy mà có thể che dấu tu vi với máy tham trắc?“. Một lời vừa ra đám đông liền xôn xao, người kia hỏi cũng đúng. Càng nghĩ càng thấy Vũ Thiên Quân hai người không nên chỉ có chút tu vi như vậy thôi mới đúng!

“Ồ? Nếu ta nói ta lúc này xác thực chỉ có Nhân đan cảnh ngươi tin sao? Ta nói ta mới tu luyện mười ngày ngươi có tin sao?“. Vũ Thiên Quân con ngươi loé lên rồi cười mỉm nói. Dù sao trước đó mười ngày cũng có Dương gia đám người kia xác nhận, nói thế cũng không sai!

“Hả? Mới tu luyện có mười ngày?“. Một lời như ném đã tảng xuống mặt hồ yên tĩnh như thế gây nên vô số gợn sóng, cả hội trường như muốn nổ tung lên, mới tu luyện mười ngày đã có Nhân đan cảnh?

“Trước đó ta vốn cũng không thích tu luyện, bất kể là ta hay Phi Thiên trước đó đều là như thế, bọn ta đều sợ việc tu luyện nhàm chán thế nhưng sau đó có chút chuyện nên ta đành phải tu luyện, vốn cũng không muốn vào Võ Thần học viện thế nhưng đã tham gia thi tuyển rồi nên đành vào đây chơi một thời gian mà thôi!“. Đám đông đang nhốn nháo Vũ Thiên Quân lại hồi thêm một quả bom nặng ký khác, hắn như cười không phải cười nhìn về phía Dương gia mấy người, hắn vừa rồi vô tình nhìn thấy mấy người.

“Chuyện này...“. Hội trường bên trong đám người như đang nổ tung thì bất ngờ im bặt, tên này là đang đả kích người sao? Hắn chỉ là đi chơi thôi cũng gây nên náo loạn như thế?

“Ngươi nói không phải sự thật!“. Bất ngờ có người hét lên. Hắn vừa nói lập tức liền có người phụ hoạ theo, Vũ Thiên Quân nói có chút quá đáng sợ rồi, ở đây học viên làm sao có thể chấp nhận được? Chính như đang đứng trên đài cao đám người Lão sư cùng mấy cái thiên tài còn lại cũng không thể nói là tin được.

“Ha! Ta tại sao lại cần nói dối các ngươi?“. Vũ Thiên Quân cười nói. “Những chuyện các ngươi không làm được thì cũng không nên quy chụp lên người khác mà nghĩ hắn cũng không làm được! Người giỏi không có nghĩa là sẽ không có người giỏi hơn, các ngươi tâm cảnh nếu không mở rộng ra mà đề cao mình, chỉ biết nhìn người khác lớn mạnh mà đi bác bỏ nó thì các ngươi tốt nhất không nên đi con đường của Tu giả nữa, về nhà đào ao nuôi cá hợp với các ngươi hơn đó!“. Hắn lạnh nhạt nói.

Cả quảng trường như lâm vào im lặng, hoá ra đây là cách lý giải của tên kia ah! Hầu như bất kỳ ai trong hội trường đều nghĩ như vậy, Vũ Thiên Quân chỉ nói ngắn gọn thế nhưng có rất nhiều người con ngươi loé loé, bọn hắn hiểu, thiên phú cũng không quyết định thành tựu của một người, tâm cảnh cùng với tâm tính mới quyết định điều đó!

“Được rồi! Ta đã nói xong!“. Vũ Thiên Quân cười cười nói. Hắn xem như tận lòng rồi, ở đây có bao nhiêu người hiểu thì phải xem bọn hắn rồi, cơ duyên phải do chính mình đi đoạt ah!

“Đơi chút! Ta có thể hỏi ngươi đã có người trong lòng chưa?“. Vũ Thiên Quân đang muốn xoay người rời đi thì một giọng nữ vang lên, nhìn lại thì thấy người nói là một cô gái trẻ nhìn như mười tám tuổi, khuôn mặt xinh đẹp vô cùng mang theo nét tinh nghịch, một thân áo vàng bó sát người tôn lên đang người lồi lõm hứng thú, rất nhiều sắc lang đang nhìn nàng nuốt lấy nước miếng đây, là Hoàng Tiểu Vũ!

“Xuỳ! Tiểu nha đầu, đây là chuyện riêng của ta, không thể nói!“. Vũ Thiên Quân xuỳ cười rồi bước tiếp đứng ngang hàng đám người thiên tài, chuyện ở đây hôm nay cũng nên kết thúc rồi.

“... Đáng ghét!“. Hoàng Tiểu Vũ đứng bên dưới hội trường nghe vậy thì tức giận dậm chân nói đang muốn rời đi thì Lão giả kia lại đứng lên nói.

“Hôm nay buổi gặp mặt đã đến hồi kết! Sau đây mọi người nhìn trên bảng các lớp xem mình ở lớp nào thì ngày mai tự mình đến lớp đó, tốt nhất nên đi đầy đủ, các ngươi sẽ được nghe nội quy đầy đủ!“. Lão giả chỉ phía sau lưng mình mười bảng lớn nói tiếp. “Học viện quyết định chia các ngươi thành mười lớp, tự mình xem đi! Hôm nay kết thúc ở đây!“. Lãi giả nói xong thì cũng xoay người rời đi, đi theo hắn mấy cái lão sư cũng lập tức đi theo, rất nhanh ở hội trường chỉ còn lại đám Học viên mới vào mà thôi.

“...”. Theo lão giả nói đám nguwoif bên trong hội trường liền nhìn lên mười tấm bảng trên tường hội trường, cho dù là mười chín người đang đứng trên đài cao cũng như vậy, bọn hắn đương nhiên cũng cần xem lớp của mình chỗ nào, dù sao ngày mai cũng đã bắt đầu đi học rồi.

“Lớp một....”. Vũ Thiên Quân cùng Phi Thiên tìm cũng không cần tìm đã thấy vị trí của bọn hắn, hai cái danh tự tử sắc đặc biệt bắt mắt hiện lên. Thiên Tứ đứng đầu lớp một, Phi Thiên lại là đứng đầu lớp hai, xem ra Võ Thần học viện muốn tách hai người học hai lớp khác nhau, mỗi người một lớp thì nâng cao mức cạnh tranh cùng phấn đấu hơn nhiều. Về phần Khương Ngũ Thần lại là cùng lớp với Hàn Tiểu Linh, đều là lớp năm, cũng không sai biệt rồi.

“Đi thôi...”. Nhìn xong lớp học Vũ Thiên Quân cười nhạt một tiếng rồi nói với Phi Thiên bên cạnh nói. Bọn hắn đã không cần ở lại chỗ này. Theo bọn hắn đi xuống cho dù là đang xem mình học lớp nào đám người cũng tách ra một con đường nhỏ, có thể thấy trong tu giả thế giới đa phần người vẫn là tôn trọng cường giả cùng thiên tài, đương nhiên vẫn sẽ có những người không xem trọng điều đó, chỉ là bọn hắn còn sống cũng không nhiều!

“Đợi muội...”. Bất chợt một giọng nói quen thuộc vang lên, một bóng vàng dứt lời đã hiện thân phía sau Vũ Thiên Quân cùng Phi Thiên hai người.

“Tiểu Vũ tiểu thư vẫn khỏe chứ?”. Vũ Thiên Quân thấy người đến thì cười cười nói. Nha đầu nay tính tình khá giống Mộc Ly, hình như cũng rất hiếu động rồi. Nhớ đến Mộc Ly hắn bất chợt nhớ đến tiểu muội Vũ Thiên Liên, không biết nha đầu kia ở đâu, sống có tốt không, đã khá lâu cho người đi tìm kiếm vẫn không hề có tin tức gì, hắn thở dài một chút. Có lẽ hắn phải tách ra một thời gian tự mình đi tìm, dù sao cũng chỉ có hắn, Vũ Thế Thần cùng Vũ Thiên Nguyên hôm nay có lưu lại linh hồn dao động của nàng, muốn tìm quả thật có chút khó, nếu chỉ qua việc tìm kiếm người có Cửu âm ma thể thì có lẽ không dễ, dù sao nếu có Cổ thể cường đại các thế lực sẽ cố gắng ẩn đi, chưa đến lúc sẽ không cho hiện thế.

“Hì hì! Ta đương nhiên là khỏe, Thiên Tứ ca ca, ta đều gọi ngươi là ca ca, đừng một tiếng Nha đầu, một tiếng tiểu thư có được không?”. Hoàng Tiểu Vũ chu miệng lên nói, có vẻ hơi chút tức giận.

“Ah! Như vậy ta liền gọi là Tiểu Vũ...”. Vũ Thiên Quân thấy vậy thì cười cười nói. Nha đầu này cũng thú vị nha, không những thân thế không đơn giản mà thiên phú cũng không thấp, mấy ngày không thấy đã đạt đến Địa đan cảnh, có lẽ cũng sở hữu một loại cổ thể nào đó.

“Hì hì! Ta biết Thiên Tứ ca ca là tốt nhất!”. Hoàng Tiểu Vũ nghe vậy thì mắt cười đến híp lại ôm lấy cánh tay Vũ Thiên Quân.

“Khục! Chỉ thấy mình Thiên Tứ ca ca thôi sao? Ta còn đứng đây ah!”. Phi Thiên một bên ho nhẹ nói.

“Phi Thiên ca ca khỏe nha, nhìn còn cường tráng hơn Thiên Tứ ca ca!”. Nàng cánh tay còn lại cũng ôm lấy cánh tay cả Phi Thiên cười nói. Nàng không để ý xung quanh một đám nữ nhân đang nhìn nàng ánh mắt như muốn giết người, có người lại dậm chân tức giận không thôi, hận mình sao không thể “không biết xấu hổ” như Hoàng Tiểu Vũ như thế tự động tiến lên ốm lấy cánh tay hai người kia, biết đầu đạt được bọn hắn ưu ái đây.

“Huh...”. Vũ Thiên Quân ba người đang đi ra hội trường thì hắn đột nhiên ngẩng đầu nhìn phía xa có chút phức tạp rồi quay đầu liền đi, có những thứ không thuộc về hắn cũng không thích hợp với hắn thì nên bỏ qua. Hắn trong tâm mình đã xem như mình thất bại trong cả cách nghĩ cùng hành động như vậy đã đủ rồi, nữ nhân kia không xứng!

Bọn hắn ba người đi ra Hội trường thì có một ánh mắt sâu kín thất vọng, vừa rồi nàng tập trung ánh mắt nhìn Thiên Tứ kia thế nhưng người kia chỉ nhìn nàng một chút rồi thu mắt lại không nhìn nữa, kể từ mấy ngày trước nàng biết mình sai nhiều lắm thế nhưng người kia chưa chắc đã cho nàng cơ hội, quả nhiên nàng cược sai rồi, đây là sai lầm lớn nhất trong cuộc đời nàng, Dương Vân Nguyệt nàng không xứng với hắn!

.......

Đi ra hội trường Vũ Thiên Quân quyết định đi dạo một vòng bên trong Võ Thần học viện, hắn muốn xem bên trong cảnh sắc có đẹp như người ta nói không, dù sao bên cạnh có một cái xinh đẹp hướng dẫn viên đưa đi cũng không tệ!

“Võ Thần học viện có bốn nơi mà bất kỳ ai cùng muốn đến chiêm ngưỡng là Võ Nguyệt hồ, Võ cảnh, Võ Vân kiều cùng Thanh Võ đài! Đây là bốn nơi nổi tiếng của Võ Thần học viện về vẻ đẹp cũng như sự hùng vĩ của nó, Thiên Tứ ca ca. Phi Thiên ca ca muốn đi đâu trước tiên?”. Hoàng Tiểu Vũ đi giữa hai người cười nói.

“Nói một chút xem sao!”. Vũ Thiên Quân thấy Tiểu Vũ háo hức như vậy thì cười cười nói. Nha đầu này giống như đều đã đi một vòng rồi mà vẫn thích thú đến như vậy, xem ra cũng không phải đẹp bình thường nha.

“Võ Nguyệt hồ có tên là vì nó gần như ở trung tâm của Võ Nguyệt đại lục, rất rộng lớn cảnh sắc rất nhẹ nhàng, bên cạnh có núi non trùng điệp, có thể xem như non xanh nước biếc! Bên cạnh hồ có Võ Nguyệt đình, muốn vào được Võ Nguyệt đình cũng không đơn giản, nghe nói thử thách không nhỏ nên đa số người đến Võ Nguyệt hồ chỉ có thể đứng ở ven hồ mà nhìn cảnh sắc, cũng rất đep!”. Hoàng Tiểu Vũ nói rồi chỉ tay về một phía. “Bên đó...”

“Võ Vân kiều thì cũng như tên, cầu xuyên qua mây, vô cùng đồ sộ, bên dưới cầu là vực sâu không ngừng thổi lên âm phong, nghe nói nếu Học viên có thể đi sang bên kia cầu thì có thể đưa ra một việc đối với Võ Thần học viện cao tầng, chỉ là đã bao năm vẫn chưa có ai có thể làm được! Nó ở bên kia...”.

“Võ cảnh lại là nơi dựng nên các bức tượng những người công đức lớn lao đối với Võ Thần học viện, nghe nói bên trong còn có những hình tượng ban đầu mà Võ Thần từ đó ngộ ra Võ đạo, lấy võ nhập Thánh cũng từ đó mà ra, không biết có đúng hay không...”.

“Thanh Võ đài là nơi các tiền bối trong Võ Thần học viện lưu lại võ học ấn chứng của mình, ở đó lưu lại vô số tuyệt học, tuy rằng chỉ có ý cảnh không có chiêu thức nhưng vẫn không thể ngăn cản vô số Học viên đến chiêm ngưỡng...”.

“Võ cảnh cùng Thanh Võ đài thông thường đều có rất nhiều người ở lại tu luyện, chỗ đó luôn rất nhiều người...”. Hoàng Tiểu Vũ nói.

“Ồ? Không có ngăn cấm đến Thanh Võ đài như vậy sao? Như vậy không phải sẽ lộ rất nhiều võ học?”. Vũ Thiên Quân có chút kinh ngạc, Võ Thần học viện cũng rất bạo tay ah.

“Không hẳn! Bên đó ý cảnh lưu lại huyền diệu cùng bá đạo vô cùng, muốn lưu lại cũng không dễ, việc lĩnh ngộ thì lại càng thêm khó, số người từ đó thu được lợi ích cũng rất ít, tuy nhiên lại rất cường đại, dẫn đến càng có nhiều người đến!”.

“Huh! Bên kia là Võ cảnh? Băng linh khí tức nồng đậm như vậy?”. Vũ Thiên Quân chỉ một bên kinh ngạc nói. “Ồ...”. Hắn linh thức quét qua một cái thì thân hình đã như cái bóng lao nhanh về phía đó.

“Thiên Tứ ca ca...”. Hoàng Tiểu Vũ thấy Vũ Thiên Quân đột nhiên biến mất thì kinh ngạc nói. Phi Thiên bên cạnh nàng cùng phi thân lên biến mất, chỉ sợ bên kia đã có chuyện. Hoàng Tiểu Vũ cũng lập tức chạy nhanh về phía đó.

“Nha đầu ngươi vẫn lạnh như vậy sao?”. Vũ Thiên Quân nhìn trước mặt băng sương mỹ nữ trước mặt cười nói. Băng sương mỹ nữ trước mặt chính là nghĩa đen mà nói, nàng quanh thân băng linh chi khí như không chịu không chế phát tán ra bên ngoài làm cho quanh thân nàng tạo nên một tầng băng sương!

Tác giả: Đế Thanh

Nguồn:
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.