“Chuyện này....“. Vũ Thiên Quân cũng bó tay rồi. Hài tử không uống sữa thì phải làm sao đây? Lại nhìn Mẫu báo thì thấy ánh mắt nó có chút thất vọng.
“Huh! Có thể bọn nó chỉ uống sữa của mẫu thân chúng thôi...“. Vũ Thiên Nhật nói.
“Aiiii... Làm khó bản thiếu gia sao?“. Vũ Thiên Quân nhíu mày nói. Không uống sữa thì có khả năng chết đói ah! Trẻ con sao không minh như hắn lúc nhỏ có phải tốt hơn nhiều hay không? “Huh! Không cần thất vọng, việc này cũng không phải do ngươi! Ta đã nói đương nhiên sẽ giúp ngươi!“. Hắn nhìn sang Mẫu báo nói.
“...“. Mẫu báo ánh mắt cảm kích nhìn hắn rồi đi sang một bên đứng. Chuyện chỗ nay nó không giúp được gì rồi.
“Hừm... Theo như bình thường hài tử uống sữa là để lấy năng lượng cùng vật chất từ mẫu thể để lớn lên, không chịu uống sữa ta đành tìm cách khác vậy!“. Vũ Thiên Quân thầm nghĩ. Bất chợt hắn nhìn sang Thiên Lân Đại Thánh thi thể, đúng hơn hắn đang nhìn vết thương ở ngực còn đang chảy máu kia ah! Hắn mục tiêu là máu của Thiên Lân tộc Đại Thánh, đem máu của một vị Đại Thánh đem làm “sữa” cho mấy cái hài tử, hắc hắc, có lẽ là được!
“Xoạt!“. Hắn vung tay lên thu lấy một đoàn máu huyết rồi lấy ra một ít cho vào miệng một cái hài tử lớn nhất.
“Oa oa!“. Ngay khi máu huyết vào miệng, đứa bé mặt hơi nhăn nhăn lại sau đó khóc ré lên làm cho cả đám người một phen giật mình, bọn hắn đều mới hai mươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-thien-quan/2071645/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.