Bầu không khí đầy rẫy sát khí, Vũ Thiên Quân chân đạp Thái cực đồ án, bạch y tuỳ ý phiêu động, mặt nạ che lại khuôn mặt làm cho hắn càng thêm vẻ thần bí. Luân hồi chi lực quấn quanh thân, hắn như một tôn quân vương bễ ngễ thế gian, lạnh lùng mà nhìn thương sinh biến đổi!
“Thế nào? Thương thánh ngươi lần này có mang theo Bạch cốt quỷ đao?“. Vũ Thiên Quân lạnh lùng nhìn Thương Thánh nói. “Xem ra cái hẹn mười năm cũng không cần nữa ah!“.
“Hừ! Bạch y Thánh quân! Ngươi đừng khinh người quá đáng!“. Tuyệt Thánh con ngươi co rút lạnh lùng nói.
“Ha ha! Ta chính là khinh người thì ngươi có thể làm gì ta?“. Vũ Thiên Quân cười nói. “Chỉ cho các ngươi khinh kẻ khác?“. Trước đây hắn không cùng Thái Thương gia đoạn tuyệt là vì có sự hiện diện của Thánh tộc, thế nhưng hôm nay nghe những lời này, bất kể thế nào hắn cũng tuyệt đối không để Thái Thương gia yên ổn.
“Vũ Thiên Quân! Đừng nghĩ ta Thái Thương gia sợ ngươi! Hôm nay bọn ta muốn rời đi ngươi cũng không cản được, ngày khác sẽ là ngày chết của ngươi!“. Thái Thương Kinh Vân đột nhiên hừ lạnh nói.
“Ha ha! Đã lâu không có người gọi ta cái tên này!“. Vũ Thiên Quân cười nhạt nói. “Bốn năm trước Thương Thánh cũng nói lời này, hắn làm được sao? Năm đó hắn rời đi được, thế nhưng ngươi hôm nay...“. Vũ Thiên Quân đột nhiên hư không tiêu thất.
“... Lưu lại mạng chỗ này đi!“. Khi hắn hiện thân đã ở trên đỉnh đầu của Thái Thương Kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-thien-quan/2071630/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.