Vũ Thiên Quân nhíu mày nhìn trước mắt tiểu Hắc điểu đang ngửa mặt cười đắc ý không nói, xem ra tên này ở Thái cổ cũng có thù oán với không ít Thái sơ sinh linh.
“Cùng dị tượng với Đệ đệ ta thì liên quan gì đến việc ngươi chuyển sinh?“. Vũ Thiên Nhật cau mày nói. Hắc nhật Kim ô này chưa chắc đã là thứ tốt đẹp gì.
“Có! Đương nhiên có! Ta không biết có bao nhiêu Thái sơ sinh linh đi vào Luân hồi thế nhưng chắc chắn vẫn còn có kẻ không đi vào Luân hồi mà chọn cách ngủ say ẩn đi hoặc tìm cách không đi vào Luân hồi mà chuyển sinh giống như ta! Chỉ là vấn đề thời gian thôi!“. Hắc điểu bình tĩnh lại nói, dường như việc nó vượt qua Thái sơ sinh linh là vô cùng uy phong ah. Nói xong nó lại nhìn Vũ Thiên Quân ánh mắt đầy kiêng kị, nó cảm giác Vũ Thiên Quân có gì đó không đúng, chỉ là không đúng chỗ nào nó còn không biết mà thôi.
“Vẫn còn Thái sơ sinh linh không vào Luân hồi?“. Vũ Thiên Quân con ngươi co rụt nói. Vũ Thiên Nhật và Vũ Thiên Dương không biết việc này nên cũng không mấy phản ứng, thế nhưng Vũ Thiên Quân biết nó lại có ý vị khác. Dung truyền thừa tin tức, Lão ma tin tức, thậm chí Vân Thanh tin tức đều không trùng khớp, thêm con này Hắc điểu cũng là như thế, Thái cổ rút cục xảy ra bao nhiêu chuyện, hắn biết thông tin bao nhiêu là đúng sự thật? Về việc Thái sơ sinh linh không đi vào Luân hồi hắn thà rằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-thien-quan/2071628/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.