Chương trước
Chương sau
Vũ Thiên Quân đột nhiên ra tay với Thiên Nhân lão tổ làm cho Nhân tộc cường giả cùng thế hệ thanh niên ở đây vo cùng vui vẻ, cho dù là Thế hệ thanh niên cũng hiểu nếu Vũ Thiên Quân lại tiép tục ra tay với Thái Thương gia chỉ sợ Nhân tộc cách cục sẽ thay đổi đáng sợ.

Vũ Thiên Quân một lần xuất thủ liền cũng lại dừng lại mà không công kích nữa, hắn lúc này không có khả năng lưu lại Thiên Nhân lão quỷ ah!

“Ngươi là muốn khơi mào chư tộc đại chiến?“. Thiên Nhân lão quỷ lạnh lùng nói.

“Ha! Ngươi nghĩ ta quan tâm cái gì Chư tộc đại chiến? Sau này ta tất đến ngươi Thiên Nhân tộc giết người! Lúc đó các ngươi lại xem có cái gì đại chiến!“. Vũ Thiên Quân cười nói, hắn dù sao cũng là bất bại, không cần phải kiêng kị Thiên Nhân tộc.

“Hừ! Tuỳ thời phụng bồi!“. Thiên Nhân lão quỷ hừ lạnh rồi xé rách hư không rời đi, nơi này đã không thích hợp là lại, tên kia đột nhiên ra tay với hắn mát không biết lý do, tám thành là hắn cùng Thái Thương gia sẽ không tiếp tục gây chiến, ít nhất là lúc này.

Thiên Nhân lão quỷ rời đi, ở đây toàn lão yêu tinh dĩ nhiên cũng hiểu, khả năng cao lúc này sẽ lại không có tiếp tục đại chiến, ở lại đây đã không có ý nghĩa ah! Bọn hắn mấy cái Đại Thánh riêng phần mình mang theo thế lực nhân viên bên mình rời đi, chỉ còn Nhân tộc thế lực, Long Phượng nhị hoàng, Ma tộc cùng Ma phượng Thánh cung mà thôi.

Lúc này mấy cái Đại Thánh cũng Vũ Thiên Quân đang đứng xa xa tách biệt với đám người, bọn hắn cần thảo luận chút chuyện ah! Dĩ nhiên Đao Thánh cùng Võ Thần đều đang đứng giữa Vũ Thiên Quân cùng Thương Tuyệt hai thánh, bon hắn lúc này như lâm đại địch nhìn Vũ Thiên Quân.

“Thiên Phượng thể đang ở Phượng tộc ah!“. Vực Thiên Quân cũng không chút ý tứ ngăn cản bọn người kia rời đi mà quay sang hỏi Phượng Thánh, thông qua Thông thiên nhãn hắn có thể thấy ở đây mấy cái Yêu tộc bản thể.

“Huh! Phượng nhi là tam đệ tử của ta! Biết tộc nhân của nó còn sống chắc sẽ rất vui vẻ ah!“. Phượng Hoàng cơ thể lập tức căng cứng, tên kia nếu đột nhiên ra tay hắn lập tức xé rách hư không rời đi, Phượng Thánh cung cùng Vũ gia lúc này quan hệ có chút vi diệu ah!

“Huh! Đa tạ! Những năm này nhờ các ngươi bảo hộ ta sau này sẽ báo đáp! Sau này lại đến đó đón về!“. Vũ Thiên Quân nhàn nhạt chấp tay nói, nào có cái kia dáng vẻ bá đạo khi nãy xuất thủ với Thiên Nhân lão quỷ ah.

“Ah! Ha ha! Ta xem Phượng nhi như nữ nhi, chăm lo cho nó là chuyện bình thường ah! Tiểu huynh đệ không cần cảm kích!“. Phượng Hoàng công ngạc cười nói, không truy cứu thì hận là rất tốt ah, thế nhưng thật để cho Vũ Thiên Phượng đi ra Phượng Thánh cung hắn không đành lòng chút nào, Thiên Phượng thể Vũ Thiên Phượng thiên phú cùng huyết mạch ở toàn bộ Phượng tộc tuyệt đối trong top năm ah! Hắn làm sao đành lòng.

“Vẫn là phải cảm ơn! Nếu năm đó để cho mấy cái không biết xấu hổ lão gia hỏa làm nhục thì nàng làm sao có thể sống sót! Sau này nếu có thể việc gì chúng ta Vũ gia có thể giúp xin cứ nói! Bọn ta sẽ toàn lực đi hoàn thành!“. Vũ Thiên Quân lại nói, hắn người này ân oán cần phải phân minh. Nếu không hắn đã không như thế này ở đây nói chuyện mà đã cho Thái Thương gia một cái giáo huấn suốt đời khó quên rồi!

“Ah! Được!“. Phượng Hoàng nghe vậy thì không nói gì nữa, mắt sáng lên, được hứa hẹn này của Vũ Thiên Quân một cái Thiên Phượng thể còn chưa đáng nhắc đến ah!

“Tiểu huynh đệ! Ngươi tại sao lại có thể mang tộc ta hoàng tộc Huyết mạch?!?“. Ma Thánh giọng nói lúc này truyền đến, lúc kia Vũ Thiên Quân còn đang trò chuyện với phượng Hoàng hắn cũng không muốn xem vào.

“...“. Lời hắn vừa nói ở đây mấy cái Đại Thánh lập tức hoá đá, tên kia Vũ gia chi nhân thật là Thái cổ Ma tộc hậu duệ? Còn là Hoàng tộc? Vậy Vũ gia tại sao lại là Nhân tộc ah.

“Huh? Ngươi biết?“. Vũ Thiên Quân kinh ngạc nhìn sang Ma Thánh. “Ah! Là do nó ah!“. Hắn tay trái một đoàn hỏa diễm xanh đen xuất hiện, Thái cổ Thanh hỏa ah.

“Không sai! Là nó! Ngươi quả nhiên là Thái cổ Ma tộc ta Hoàng tộc hậu nhân! Ha ha! Ta Thái cổ Ma tộc lại có hy vọng tái hiện Thái cổ uy danh ah!“. Ma Thánh nhìn thấy thì kích động không thôi, hắn đời này vậy mà may mắn gặp được một cái Hoàng tộc hậu nhân, một cái mang Thái cổ Thanh hỏa tộc nhân dòng chính!

“Ta không phải Thái cổ Ma tộc! Ngươi không cần kích động!“. Vũ Thiên Quân thấy vậy thì nhíu mày nói, hắn đơn thuần là một cái Nhân tộc mà thôi.

“Ha ha! Tuy ngươi là Nhân tộc ta không phủ nhận thế nhưng ngươi cũng chính là Hoàng tộc tộc ta hậu duệ ah!“. Ma Thánh cười to nói, hắn phải tìm cách đem tên này về Ma Thần cung ah! Người này không những là Hoàng tộc mà còn có thiên phú kinh thiên, hắn vui lòng như tổ huấn để lại mà đi theo phục tùng.

“Ma Thánh! Hắn là ta Nhân tộc!“. Võ Thần lạnh nhạt nói.

“Hừ! Ngày hắn tộc nhân bị diệt sát sao không thấy ngươi đến nói hắn là Nhân tộc!?! Nhân tộc các ngươi có không ít người nói Vũ gia là Ma tộc đây!“. Ma Thánh hừ lạnh nói.

Hắn nói cũng không sai, Nhân tộc có đến hơn ba thành người nói Vũ gia là phản đồ Nhân tộc đi theo Ma tộc ah!

“Ngày đó nếu không phải tộc ta một vị đại năng ra tay chỉ sợ Vũ gia đã tuyệt diệt rồi!“. Ma Thánh lạnh lùng nói, tên kia đại năng chín thành là Thái cổ Ma tộc đại năng ah.

“...“. Võ Thần á khẩu, cho dù là ngay lúc này có lẽ chỉ có ở đây Nhân tộc mới nói Vũ gia là Nhân tộc ah! Còn bọn người không biết kia vô số vẫn sẽ nói rằng Vũ gia là Nhân tộc phản đồ.

“Đủ rồi! Ta không hứng thú nghe các ngươi tranh cãi!“. Vũ Thiên Quân nhíu mày lạnh lùng nói. “Ta là Nhân tộc hay Ma tộc thì lại như thế nào? Ta không quan tâm! Các tộc đại chiến không phạm đến ta thì thôi, phạm đến thì cho dù là bất cứ chủng tộc nào, chết!“.

“...“. Ma Thánh cùng Võ Thần đều không nói nữa, tên kia không hảo cảm thì bọn hắn công cốc ah.

Không để ý đến hai người kia, Vũ Thiên Quân nhìn phía Thương Thánh đang cầm Bạch đao đồng dạng đang chăm chú để ý động tĩnh của hắn.

“Chúng ta xem như thù hận không thể giải ah!“. Vực Thiên Quân lạnh lùng nói.

“Hừ! Đừng vội đắc ý tiểu nhi!“. Thương Thánh hừ lạnh nói. Bên cạnh hắn Tuyệt Thánh cũng đã vận công tuỳ thời công kích về phía Vũ Thiên Quân.

“Ha! Ta lúc này quả thật không thể giết được ngươi thế nhưng ngươi cũng không làm gì được ta ah!“. Vực Thiên Quân cười cười không để ý chút nào không khí xung quanh biến hoá.

Cả mấy cái Đại Thánh đều đang đề phòng hắn đột nhiên lại ra tay như ban nãy đột nhiên làm khó dễ Thiên Nhân lão quỷ ah.

“Tiểu huynh đệ! Ta tin tưởng chuyện ngươi gia tộc hai bọn hắn là không biết ah! Nếu bọn hắn làm tuyệt đối sẽ nhận, không đến mức vòng vo dám làm không dám nhận ah!“. Đao Thánh vội vàng nói. “Huống chi cá ngươi cũng giết không ít người Thái Thương gia, ta xem chuyện này hay là tìm cách kết thúc ah!“.

“Kết thúc? Ha ha! Còn chưa tra ra chân tướng làm sao lại kết thúc?“. Vũ Thiên Quân nghe vậy thì lạnh lùng nói. “Thái Thương người đứng sau thao túng người tấn công Vũ gia ta là một kẻ nắm thực quyền ở Thái Thương gia! Tin tưởng hai ngươi đã biết ah?“. Hắn quay sang Thương, Tuyệt nhị thánh hỏi,

“Đã biết! Vậy thì như thế nào? Muốn chiến ta Thái Thương gia phụng bồi!“. Thương Thánh hừ lạnh nói.

“Ha ha! Ngươi nghĩ ta sợ các ngươi Thái Thương gia?“. Vũ Thiên Quân cười lạnh. “Vũ gia ta đã không phải quả hồng mềm mười năm trước tuỳ tiện cho các ngươi nhào nặn! Hôm nay bất kỳ kẻ nào là kẻ địch của ta Vũ gia ta có thể cho ngươi biết kết cục! Diệt tộc!“. Hắn lạnh lùng nói. “Cho dù ta không làm sẽ có người khác làm!“.

“Ah! Tiểu huynh đệ chúng ta Nhân tộc...“. Đao Thánh vội vàng nói nhưng bị cắt ngang.

“Xem ra tên kia trong Thái Thương gia quyền lực cùng địa vị rất lớn ah!“. Vũ Thiên Quân nhàn nhạt nói. “Ta không muốn lạm sát người vô tội thế nhưng xem ra là không được ah!“.

“Ha ha! Ngươi có thể đến ta tộc địa thử một lần!“. Thương Thánh khí cười nói, hắn đường đường Thánh tổ cực hạn cường giả hôm nay lại bị một cái tiểu bối coi thường mà chất vấn, cho dù hắn biết hắn không làm gì được người kia thế nhưng cục tức nay làm sao có thể nuốt xuống ah.

“Không cần thử thách sự kiên nhẫn của ta!“. Vũ Thiên Quân lạnh lùng nói. “Còn nữa! Các ngươi và Thánh tộc có quan hệ gì?“.

“Cái gì? Thánh tộc...“. Mấy cái Đại Thánh con ngươi lập tức co rút lùi lại cảnh giác nhìn Thương Tuyệt hai Thánh.

“Ngươi có ý gì? Ta Thái Thương gia không có chút quan hệ gì với Thánh tộc!“. Tuyệt Thánh con ngươi cũng co lại, Thánh tộc đó là cấm kị chủng tộc tồn tại ở Thượng cổ ah.

“Hử?!?“. Vũ Thiên Quân nhíu mày. “Ngươi những năm nay bế quan có lẽ không biết ah! Thái Thương chắc chắn cùng Thánh tộc có liên quan!“. Theo Vũ Thế Thần nói thì Thánh tộc cường giả không thể đột nhiên lại xuất hiện mang đi mẫu thân hắn linh hồn khi hắn đang bị Thái Thương gia cường giả vậy công ah! Không lẽ lại trình hợp như thế.

“Ah! Tiểu huynh đệ hiểu nhầm gì ah! Thái Thương gia người tuyệt đối không thể cấu kết với Thánh tộc! Ta có thể can đoan ah!“. Đao Thánh sau khi giật mình lại vội nói.

“Các...ngươi...lập...cút...khỏi...Ma...hải....“. Đột nhiên một giọng nói từ sâu trong Ma hải vang lên, hắn giọng nói từ rất xa vang đến thế nhưng là đây tất cả mọi người đều có thể nghe thấy rõ ràng, kèm theo đó là uy áp kinh khủng vô cùng, bọn người Thanh niên phía xa có người không chịu được áp lực thất khiếu chảy ra máu tươi, đó là không thiếu Thần cấp tam trọng thiên tài siêu cấp ah.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.