Y Ngạn rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, muốn bật khóc ngay bây giờ lại không thể, chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay cam chịu.
Hốc mắt của nàng ửng lệ, tiếng nói rưng rức phát ra thật thê lương.
" Tinh Vương Minh...ngươi không được làm hại Tố Như...
Ta nghe theo ngươi... "
" Ngoan...nàng giữ đúng lời với ta thì ta cũng sẽ giữ lời với nàng mà... " ma thần xoa đầu nàng, tiếng nói cũng ôn như hơn hẳn.
Y Ngạn thật sự nằm im không nhúc nhích, hắn cũng không muốn chần chừ, phải giúp cơ thể nàng ấm lại liền tiếp tục việc sưởi ấm.
Hai tay to lớn không ngừng càn rỡ, chỗ nào cũng nhìn cũng chạm, nhất là ngực của Y Ngạn, hắn rất thích, thích đến mức hiện rõ chữ " thích " lên trán hắn, Y Ngạn có thể nhìn ra chữ ấy.
Hắn bóp thôi không đủ, còn se se hai nụ hoa nhỏ, trêu đùa như một thú vui.
" Ưm... " Y Ngạn cắn răng, nhục nhã vô cùng, vô lực chống đối, hai tay cào cấu vào tấm nệm bên dưới, rồi lại mất tự chủ cào cả tay hắn.
Mỗi lần nàng cào hắn, tay hắn lại bóp mặt ngực của nàng, còn dí cái thứ dài dài kia vào khe đùi dọa mặt nàng.
" Nằm im! "
Chỉ hai từ ngắn gọn, cô nương yếu nhược lại phải buông lỏng người, nằm im cho hắn sờ soạng.
Cơ thể nàng chẳng những nóng lên vì hành động của hắn mà còn nóng lên vì sợ hãi xen lẫn đau đớn, đau tới tận tâm can, đau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-tai-thuong-van-nam-mot-giac-mong/2900499/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.