Sau một hồi cực lực tốn vô vàng nước bọt, Y Ngạn cuối cùng cũng thông, giờ đây cả ba đều đã trốn đến nơi hẻo lánh này, xung quanh đều là núi đồi trùng trùng điệp điệp, rất khó để kẻ khác tìm ra cả ba. 
Có nhà, có sân vườn, còn có suối, có rừng, sau này họ sống ở đây không phải lo lắng chuyện ăn uống, đồ đạc cần dùng cũng được Hữu Bạch chu đáo chuẩn bị, coi như đã yên ổn một phần. 
Y Ngạn ban đầu còn từ chối, dần dần được Hữu Bạch và Tố Như khuyên nhủ, sau cùng cũng chịu ở lại. 
Đêm đầu tiên ở đó, nàng không ngủ được, do ám ảnh của kẻ kia quấy phá tâm trí nàng liên tục mơ ác mộng, khiến cho Tố Như ngủ chung không ngừng thức dậy dỗ dành, nàng ngủ rồi lại mơ tiếp. 
Trong giấc mộng mị, hình ảnh đêm tân hôn bị hắn cưỡng đoạt đi trong trắng vào thời khắc này lại xuất hiện vô số lần, làm nàng tỉnh giấc lần nữa. 
Cơ thể mảnh mai tự cảm thụ được hơi thở và hơi ấm kinh hoàng chế trụ thân nàng run rẩy. Lạnh, lạnh đến mức rét run, mặc dù nơi này tuyết đã tan hết, sớm hơn ở ma giới. 
Công chúa đáng thương vẫn cuộn người trong chăn, người đang ôm nàng là Tố Như, đôi ngươi hiện rõ hình ảnh nữ nhân nằm cạnh, nàng lại sinh ảo giác, hóa thành nam nhân. 
Cánh tay hữu lực cưỡng chế eo thon, nặng nề khiến nàng hô hấp không thông, mồ hôi lạnh túa ra ướt đẫm, tưởng tượng ra ma thần say giấc nồng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-tai-thuong-van-nam-mot-giac-mong/2900431/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.