Bạc đế đắn đo, hắn nhắm ai không nhắm lại nhắm vào ái nữ duy nhất của Vệ gia.
" Ma thần... "
" Nếu Bạc đế không đồng ý thì ta cũng không cần khoan nhượng "
Hắn mất kiên nhẫn, không đợi Bạc đế mở lời, đôi mắt sắc bén hàm chứa tia hung ác nham hiểm hướng vào người Bạc đế. Ma khí xung quanh bao trùm những tiếng xì xầm của bọn quân thần phía sau Bạc đế phải im bặt.
Là vua của một nước, còn là chỗ dựa được 7 nước còn lại tin tưởng, Bạc đế phải nghĩ cho bách tính muôn nơi, kính trọng Vệ gia bao nhiêu thì càng phải hy sinh vị ái nữ kia.
Để làm hài lòng nam nhân nguy hiểm, Bạc đế chịu nhún nhường, nghiêng mình tình nguyện nghe theo.
" Ma thần, xin ngài bớt giận !
Ái nữ vệ gia gả cho ngài đổi lấy hòa bình đây coi như làm vang danh cho Vệ gia
Ta sẽ hạ chiếu chỉ sắp xếp ngày đại hôn, mong ma thần chờ ngày ta sẽ đưa người đến "
" Không cần ngài sắp xếp !
Muốn hay không cũng phải gả !
Ba ngày sau ta sẽ đích thân đến đón tân nương ! "
Giọng nói dứt khoát, hắn gạt phăng đề nghị của Bạc đế tự mình quyết định chuyện hôn sự.
Một chút tôn trọng không cơ, hắn dứt lời liền xoay lưng độc đoán lên cỗ xe giao long rời đi cùng chúng yêu.
Mây mù thoáng chốc tản ra, trả lại ánh nắng tròn sáng, khắp chánh cung tiếng xì xào bàn tán khắp nơi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-tai-thuong-van-nam-mot-giac-mong/2900015/chuong-106.html