Cả hai cùng chung rất nhiều điểm càng khiến Lưu Ly nghi ngờ sự biến mất của Y Ngạn có ẩn tình, để làm rõ mọi chuyện Lưu Ly lại tính kể thử lòng.
" Ma hậu người ngồi đây chờ ta một chút nhé !
Ta ra ngoài xem hầu nữ đã chuẩn bị thức ăn xong chưa
Chúng làm ăn lâu quá ! "
Lưu Ly viện cớ rời đi, tắc lưỡi phàn nàn, nét mặt bực bội chân thật tới mức không ai nhận ra là giả vờ.
Ninh Ngạn ngốc nghếch không nhìn ra Lưu Ly có dụng tâm, nhau một đứa trẻ gật đầu đồng ý.
Rất nhanh Lưu Ly liền bỏ mặc nàng ngồi trong phòng một mình với Hữu Bạch. Cô nam quả nữ ở chung, sợ người ta đàm tiếu nên Ninh Ngạn không dám nói chuyện với Hữu Bạch, ngồi yên một chỗ nhìn ngó đông tây.
Lưu Ly ra đến bên ngoài lén dùng ma pháp quan sát hành động của mỗi người, trong lòng luôn nghi ngờ có lẽ vì có mặt của mình ở đó nên họ giấu đi cảm xúc.
Trong căn phòng rộng lớn đầy mùi dược liệu, hai con người kia đều không hề chú ý đối phương, Hữu Bạch chăm chỉ làm việc của mình, Ninh Ngạn ngồi một chỗ ngáp ngắn ngáp dài, Lưu Ly đi rồi bên trong ảm đạm như nơi không người, chiếc bụng đói cồn cào khiến cô nương không ngồi yên được một chỗ.
Nàng táy máy tay chân đi qua đi lại nhìn ngó, hy vọng tìm được thứ gì đó lót tạm bụng đói trong khi chờ đợi.
Lương khô để trên kệ thuốc lọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-tai-thuong-van-nam-mot-giac-mong/2900004/chuong-113.html