Ninh Ngạn tự tay rót cho ả tách trà nóng, ả đón nhận luôn giữ cử chỉ kính trên nhường dưới, chưa bao giờ thấy ả thất lễ với bất kì ai.
Một thánh nữ đoan trang hiền thục, xuất sắc nhất thiên giới, nhìn chỗ nào cũng hút hồn người khác, so với Ninh Ngạn, luận về khí chất lẫn diện mạo nàng điều không bằng, tự bản thân thấy hổ thẹn. Một tiên tử đẹp người đẹp nết, ai mà không thích cho được.
Nam nhân kia cũng thật quá tàn nhẫn, cô nương xinh đẹp tuyệt sắc lúc nào cũng chôn đầu vào mớ việc nặng nhọc do hắn bàn giao, làm cho Ninh Ngạn rất ít khi được nhìn thấy Liễu Linh rảnh rỗi.
Nàng nhâm nhi tách trà than thở trong lòng xong, liền bắt chuyện.
" Trắc phi ngày nào cũng bận rộn với chuyện ma giới, vất vả quá...
Ta cũng sẽ cố gắng học hỏi để sớm đỡ đần phụ người "
" Chuyện trong ma giới ta làm đã quen rồi...ma hậu cũng không cần gấp "
Liễu Linh khinh bạc nhàn nhạt đáp, ánh mắt lóe lên tia gai góc cay nghiệt, thế nhưng toàn gương mặt đến cử chỉ lại nhu mì hết mức, chẳng ai có đủ tinh mắt nhìn ra sự nham hiểm bên trong.
- Vệ Ninh Ngạn, ngươi đừng hòng thay thế vị trí của ta !
Câu nói vô tình của Ninh Ngạn trở thành ác ý, chọc cho Liễu Linh đang có dụng tâm xấu, rắc tâm hại nàng.
" Ta còn có Hà Đức phụ trách, ma hậu vẫn nên ở bên cạnh ma thần thì hay hơn, nếu không ngài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-tai-thuong-van-nam-mot-giac-mong/2899989/chuong-119.html