Bạch Ngạ vừa kinh ngạc lại vừa mừng rỡ, nó lồm cồm bò dậy hướng người đàn ông kia cúi đầu cảm ơn.
"Hừm, ta đang cần đến thị trấn đen, ngươi có biết nó nằm ở đâu không?" - Âm thanh của người đàn ông mang theo một tia trịnh thượng.
Quái vật nhỏ ngơ ngác vài giây, nó cũng muốn trả lời nhưng lại không biết nói.
"Không biết sao? Thật là vô dụng." - Người đàn ông khịt mũi xem thường, gã liền xoay người bước đi cũng không thèm nhìn Bạch Ngạ một cái.
Quái vật nhỏ bối rối, nó quơ tay quơ chân chỉ về hướng thị trấn, hai hàm răng khẽ cắn chặt rít lên vài tiếng quái dị.
"Ở bên kia! Ở bên kia!"
Gã nam nhân dường như đã nghe thấy, nhưng hắn không quay đầu lại mà tiếp tục bước đi. Bạch Ngạ cũng không biết nên làm gì tiếp theo nên đành đi sau lưng hắn.
Đi được một đoạn ngắn thì cô gái mặc váy lụa quay đầu lại, ánh mắt nàng sắc lẹm như dao.
Chỉ một ánh mắt thôi cũng đủ dọa quái vật nhỏ sợ chết khiếp, nó vội vàng cắm đầu bỏ chạy, từ lúc sinh ra đến giờ nó chưa từng thấy thứ gì đáng sợ như vậy, giống như chỉ cần bị nhìn lâu vài giây thì nó sẽ biến thành tượng đá.
"Khanh khách... Quả nhiên đám tiểu quỷ đều rất nhát gan..." - Tiếng cười lanh lảnh của cô gái vang lên từ phía sau, càng làm cho Bạch Ngạ hoảng sợ.
Khi chắc chắn cô gái kia không đuổi theo thì Bạch Ngạ mới dừng lại, nó ngồi thở hổn hển như thú hoang, bộ não non nớt chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-mau/864720/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.