"Ha ha... Các nàng đừng hù dọa Bách Hoa nữa, nàng ấy bị hù sắp khóc rồi kìa."
"Ta vừa xem xét kỹ lưỡng rồi, mấy thứ này gọi là Mộc Linh Khôi, là dùng cực phẩm linh mộc chế tác thành. Thứ này trân quý dị thường, ắt cha mẹ nàng phải rất yêu thương nàng nên mới mua chúng tặng cho nàng chơi." - Ác Quỷ Máu tươi cười nói, bàn tay sờ sờ lên người mấy bức tượng, tỏ ra trầm trồ khen ngợi.
Bách Hoa ngẩng đầu lên nhìn nó một lúc.
"Ngươi nói thật chứ? Đây là đồ chơi đúng không? Phụ mẫu rất yêu thương ta, có thứ gì tốt đều cho ta hết." - Cô nàng nhoẻn miệng cười, đem ba bức tượng thu hồi.
Mấy nữ trưởng lão thấy vậy cũng không nói gì nữa, việc đã đến nước này bóc trần hay che giấu cũng không có gì khác nhau.
Bách Hoa trở lại bên giường, nắm lấy tay của a di thăm dò. Khí tức của Tam Nương lúc này đã ổn định, thần sắc hồng hào tươi tắn, chỉ là không biết vì lý do gì mà vẫn chưa tỉnh lại.
"Nhị tỷ tam tỷ, hai người đến xem thử đi, a di hình như lại xảy ra chuyện rồi."
Cam Vũ Mộc Lan liền đi đến bên giường, dùng thần thức quét qua người Tam Nương.
"Trường Sinh... Trường Sinh..." - Khóe môi Tam Nương mấp máy, kêu lên những tiếng yếu ớt, trên trán nàng xuất hiện những giọt mồ hôi lạnh, thần sắc hoang mang sợ hãi.
"Hình như là cô cô đang mơ ngủ, đang đi tìm tam thúc thì phải." - Mộc Lan nghi hoặc nói.
"Trường Sinh! Chàng đừng đi! Đừng bỏ rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-mau/864709/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.