"Đạo hữu tha mạng, ta nguyện dốc toàn bộ gia sản để đền ơn." - Ma anh của Bạch Cốt hoảng sợ van xin, nó chắp hai cái tay nhỏ xíu vái như vái sao.
Lão và U Huyền từ lâu đã bế quan tu luyện, không còn thường xuyên ra ngoài, chỉ đi nhận mấy cái ghế khách khanh trưởng lão làm công việc trông coi nhà cửa, mỗi năm hưởng vài ngàn ma thạch xem như tiền dưỡng già. Hôm nay chết dưới tay Ác Quỷ Máu quả thực có mấy phần oan uổng, khiến cho lão không cam lòng.
"Hắc hắc! Ngươi muốn sống sao? Chỉ cần trả lời ta ba câu hỏi thì ta sẽ không giết ngươi." - Ác Quỷ Máu nở nụ cười nhàn nhạt, nhìn Bạch Cốt lão tổ bay loạn trong phòng.
Lão ta bây giờ giống như ruồi mất đầu, chẳng còn chút uy thế của một lão ma Độ Kiếp Kỳ.
"Ta cái gì cũng nói, ta cái gì cũng nói..." - Ma Anh gật đầu lia lịa, chỉ mong sao giữ được mạng sống.
"Ta với Sát Lục Minh các ngươi vốn dĩ không thù không oán, là cái tên ngu ngốc nào dám treo thưởng ta vậy?" - Ác Quỷ Máu trầm giọng hỏi, việc khi không bị hai thế lực lớn đồng loạt treo thưởng khiến nó hết sức tức giận, cảm thấy muốn làm ăn lương thiện cũng bị người chọc ngoáy.
"Cái này... Cái này là do thượng giới hạ lệnh truy sát." - Ma Anh lắp bắp trả lời, nhưng cũng không dám giấu diếm.
"Thượng giới? Quái lạ thực, ta còn chưa kiếm chuyện với chúng? Cái tên nào rãnh hết cả trứng đi tìm ta phiền toái vậy." - Ác Quỷ Máu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-mau/864665/chuong-484.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.