"Ta không khát, nàng uống đi." - Ác Quỷ Máu đỏ mặt nói.
"Khúc khích... Có phải đạo hữu vừa đọc cuốn sinh tồn trên hoang đảo?" - Diễm Lệ mỉm cười hỏi.
"Sao nàng biết?"
"Thiếp thân đương nhiên biết, là thiếp thân viết ra cuốn sách đó, phát cho tu sĩ trên đảo để trêu chọc bọn họ."
"Chỉ là không ngờ đạo hữu cũng bị cuốn sách này lừa." - Mỹ nhân lấy tay che miệng, tiếng cười giòn tan như sóng vỗ.
"Nàng giống như đã ở trên đảo rất lâu thì phải?" - Ác Quỷ Máu chuyển hướng câu chuyện sang hướng khác.
"Đúng vậy, thiếp thân đã ở đây mấy ngàn năm, thỉnh thoảng sẽ quay về đất liền, sau đó sẽ trở lại đây." - Mỹ nhân gật đầu xác nhận.
"Trong đất liền phồn hoa đô hội, ngoài đảo này thì linh khí mỏng manh, chim cũng không thèm đậu, vì sao nàng lại muốn ở đây vậy?"
"Vì chờ một người."
"Nàng có đạo lữ rồi sao?" - Ác Quỷ Máu hiếu kỳ hỏi.
"Vẫn chưa có..." - Diễm Lệ khẽ lắc đầu.
"Vậy nàng chờ ai mà chờ suốt mấy ngàn năm như vậy?"
"Khi thiếp thân chỉ mới tu đạo mấy ngàn năm, tu vi chỉ là Đại Thừa Kỳ thì gặp phải một nam nhân xấu xa."
"Hắn cùng thiếp thân trải qua nhiều gian nan nguy hiểm, thề non hẹn biển sống chết có nhau. Vậy mà bỗng một ngày hắn đi ra biển đánh cá, đi một lần liền mấy ngàn năm, đến giờ vẫn chẳng thấy mặt mũi hắn đâu." - Diễm Lệ cười khúc khích trả lời, nhưng nét mặt chuyển sang buồn bã.
Ác Quỷ Máu nghe mỹ nhân kể liền nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-mau/864544/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.