Đã nhiều ngày sau khi Lang Vương bị sét đánh chết, tôi tiếp tục truy sát những con sói khác, bây giờ con mồi của tôi là một con sói hai đầu to hai mươi trượng.
"Gào..." - Song Đầu Lang gầm thét, nó phun ra hai cột lửa màu trắng và đen về phía tôi.
Tôi lách người né tránh, con thú này chỉ có tu vi Đại Thừa hậu kỳ, dễ chơi hơn con Lang Vương kia rất nhiều.
"Nhát Chém Tử Thần!" - Tôi vỗ cánh, lao về phía con sói như một tia chớp, chém rụng một cái đầu sói của nó.
"Ngao..." - Song Đầu Lang gào thảm, nó cố nhịn đau xoay đầu bỏ trốn, không dám tiếp tục chiến đấu.
Dưới chân sói bốc cháy ngọn lửa có hai màu đen trắng, tốc độ chạy nhanh như tên bắn.
"Chạy nhanh như vậy?"
Tôi tung cánh đuổi theo nó, nhưng con thú này rất khôn ngoan, nó lựa những bụi rậm có nhiều cây cối chằng chịt để chui rúc vào, sau đó liên tục đảo hướng trong rừng, khiến tôi truy đuổi một hồi lâu mà không làm gì được nó.
Song Đầu Lang cố hết sức chạy, nó chạy nhanh hơn bình thường gấp mấy lần, trong những cuộc rượt đuổi như thế này thì con mồi thường là kẻ chiến thắng, còn thợ săn thì thua cuộc. Bởi vì con mồi nếu thua sẽ mất mạng, còn thợ săn thua chỉ mất một bữa ăn.
Nhưng lần này con sói khá xui xẻo, vì nó đã gặp phải một thợ săn lão luyện.
Tôi bắn ra một giọt máu dính vào người con sói, sau đó không thèm truy đuổi nó nữa, để mặc nó chạy trốn. Đợi nó chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-mau/864455/chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.