Tôi cả ngày đi trợ giảng ở lớp học Pháp Sư Tự Nhiên, nhưng tâm hồn thì luôn nghĩ về chuyện đêm qua.
"Đêm qua thật tuyệt vời." - Tôi hồi tưởng trong đầu ký ức mỹ hảo tươi đẹp.
"Nhưng khi Hoàng Hoa tỉnh lại thì nàng sẽ giết mình là cái chắc, có lẽ nên bỏ trốn." - Tôi bắt đầu suy nghĩ về phương pháp đánh bài chuồn.
"Không được! Nam nhi đại trượng phu, không thể chơi xong dong được, tối nay đi tạ lỗi với nàng vậy." - Nhưng rồi tôi lại gạt phăng ý nghĩ đó ra khỏi đầu.
Buổi tối tôi đi về nhà, trong lòng ngập tràn lo lắng.
Khi thấy Hoàng Hoa đang đứng trước cửa phòng đợi mình, tôi liền muốn xoay đầu chạy trốn, nhưng đã bị một bàn tay màu vàng khổng lồ tóm lại.
Hoàng Hoa kéo tôi lại gần nàng.
"Đệ tính chạy đi đâu vậy? Sợ tỷ ăn thịt đệ sao?" - Hoàng Hoa âm trầm hỏi, tên sắc quỷ này vừa thấy nàng liền muốn bỏ chạy, khiến nàng vô cùng tức giận.
"Học tỷ đừng tức giận, đệ sai rồi, tỷ muốn chém muốn giết đều được." - Tôi tỏ ra ăn năn hối cải, hy vọng Hoàng Hoa tha cho mình một mạng.
Nhìn nét mặt của Tà Huyết khiến Hoàng Hoa phì cười.
"Sau chuyện đêm qua, chàng vẫn gọi ta là học tỷ sao?" - Hoàng Hoa đầy ẩn ý hỏi.
Nghe giọng nói của nàng, tôi biết nàng sẽ không giết mình ngay bây giờ.
"Hoàng Hoa thân yêu, nàng có thể thả ta ra được không?" - Tôi liền dịu giọng năn nỉ.
Hoàng Hoa liền thu hồi ma thuật, nhưng lần này nàng không ném tôi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-mau/864409/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.