"Chắc mình điên lên mất."
Tôi đang bị thú nuôi của mình đè đầu cưỡi cổ, theo đúng cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Rắn Nhỏ đang nằm chễm chệ trên cổ tôi, vẻ mặt nó vô cùng phè phỡn sung sướng.
Tôi đang phải vừa đi vừa cầm một cái lá cây quạt mát cho nó.
"Nhanh lên, con trai gì mà lề mà lề mề." - Giọng nói dễ thương của con rắn vang lên, nhưng câu từ thì hết sức khó nghe.
"Rồi rồi." - Tôi cầm cái lá quạt mạnh hơn cho nó.
Nhìn gương mặt thỏa mãn của nó làm tôi tức điên người.
Tôi chỉ muốn vứt nó xuống đất, tẩn cho nó một trận.
Nhưng tôi đã làm điều đó cách đây vài ngày, kết quả là nó biến thành hình dạng dài mười mét khổng lồ, tôi bị mấy cái vuốt của nó đè xuống đất, sau đó nó há cái mồm đầy răng nanh ra thị uy với tôi.
Thật nhục nhã, giờ con Rắn Nhỏ chết tiệt này dễ dàng cho tôi ăn hành ngập mồm.
Khế Ước Linh Hồn tôi ký với nó là loại khống chế, tôi mạnh hơn thì tôi là chủ nó, còn nếu nó mạnh hơn thì nó là chủ của tôi.
Lúc trước nó khá yếu, chỉ dựa vào tốc độ và nọc độc để tấn công, nên tôi dễ dàng đánh bại nó. Còn bây giờ nó vừa to vừa mạnh, lớp vảy và móng vuốt của nó còn cứng hơn của côn trùng, ấy vậy mà nó vẫn nhanh như gió.
"Không hiểu sao tiến hóa có một cấp mà nó lại mạnh gấp mười lần, đểu thật."
"Này Rắn Nhỏ, mi thật sự là Tử Xà sao? Trông mi không giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-mau/864346/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.