"Mời công chúa dùng bữa!"
Ở dưới lầu là một đại sảnh lớn, có tám thiếu nữ xinh đẹp đang đứng chờ dưới chân cầu thang.
Họ đều rất xinh đẹp, nhưng có làn da xanh xám, quầng mắt màu tím nhạt.
Trong đó có cả hai cô gái tôi từng nhìn thấy trong buổi hiến tế.
Đau Khổ Ác Linh có thể chiếm đoạt thân xác sinh vật khác làm vỏ bọc, nhưng vẫn bại lộ những dấu vết như làn da màu xanh, hay nhiệt độ cơ thể lạnh ngắt.
Cả tám cô hầu gái cùng liếc nhìn về phía tôi.
Chỉ có hai người Bậc 4 Cấp Cao là vẫn giữ nét mặt bình thường.
Những cô gái khác nhìn tôi như muốn ăn tươi nuốt sống, đôi mắt họ lóe ánh sáng xanh, những đường gân đen nổi lên trên mặt họ, thậm chí người yếu nhất còn lộ ra những móng vuốt đen như muốn nhảy xổ vào xé xác tôi vậy.
"Cầu mong thức ăn họ nhắc đến không phải là mình."
Sương Đen trừng mắt nhìn cô hầu gái yếu nhất, cô ta hét lên đau đớn, quỳ sụp xuống, dập đầu lia lịa, trông nàng ta vô cùng khổ sở.
Nàng ta biến thành một hầu gái tội nghiệp đang van xin cô chủ tha thứ.
Những người khác cũng sợ hãi.
"Xin công chúa tha tội, xin công chúa tha tội." - Hai cô hầu gái van xin, những người còn lại cũng quỳ xuống nhưng họ không nói chuyện được, chỉ thể hiện hành động cầu xin bằng cách dập đầu.
Dường như chỉ hai người hầu gái lớn là có khả năng tư duy và nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-mau/864334/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.