"Là như vậy sao, tôi đã mong rằng cái chết của mình có thể khiến người dân nguôi giận..."
"Thôi vậy... Othelo đã sớm bị hủy diệt từ hai trăm năm trước, có thể kéo dài như vậy đã là rất tốt..." - Lora thở dài một hơi, mặc dù nàng nói như vậy, nhưng ánh mắt lại trở nên mờ đục không ánh sáng, có thể thấy nàng rất buồn khi biết thứ nàng dùng cả sinh mệnh để bảo vệ lại bị hủy diệt.
"Anh biết nơi này là nơi nào không? Sau khi chết tôi cảm giác giống như đã ngủ một giấc rất dài, đến khi tỉnh lại liền xuất hiện ở đây."
"Vốn dĩ còn cho rằng đây là Trung Giới, nơi linh hồn sau khi chết sẽ cư ngụ một đoạn thời gian, nhưng xem ra không phải vậy." - Lora nhìn ngắm bốn phía, khung cảnh hồ nước trong vắt, đồng cỏ rộng lớn với những loài hoa cỏ tươi tốt.
"Ta cũng không biết nữa, có lẽ Lilith sẽ biết." - Tà Huyết suy nghĩ một chút rồi trả lời.
"Lilith? Đúng rồi, cô ấy sống tốt chứ? Sẽ không phát sinh ra lỗi nào chứ? Lilith rất hay bị lỗi phần mềm, sau khi tôi chết e là không có ai giúp cô ấy sửa lại mã nguồn." - Lora tỏ ra lo lắng.
"Tiểu thư, tôi sống rất tốt." - Giọng nói của Lilith đột ngột vang lên.
Trong không gian lại xuất hiện vô số đốm sáng, lần này người xuất hiện là Lilith dưới hình dạng người máy trợ lý.
"Sao nàng lại đến đây?" - Tà Huyết bất ngờ hỏi.
"Anh không nhớ gì sao?" - Lilith ngạc nhiên hỏi Tà Huyết.
"Đừng kể Lora nghe sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-mau/864318/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.