"Tuyệt! Hôm nay là món cháo." - Nina vui vẻ nói.
Mặc dù có rất nhiều người nhưng không ai chen lấn xô đẩy, từng người xếp hàng và nhận phần thức ăn của mình.
Sau đó họ đi về phía những chiếc bàn dài, ngồi xuống húp sì sụp.
Tà Huyết cũng xếp hàng giống như họ.
Người phát cháo là một nữ robot, nàng có tới tám cánh tay, cùng lúc múc cháo cho hàng chục người.
"Cháo thịt, cháo cá, hay cháo trắng?" - Robot múc cháo hỏi.
"Ồ, phần ăn tốt như vậy sao? Vậy thì cháo cá đi." - Tà Huyết trả lời.
Robot liền múc chó hắn một bát cháo, kèm theo vài giọt nước màu vàng.
Thấy vậy Tà Huyết nhếch mép cười, hóa ra là cháo có mùi của cá, chứ không phải là có con cá bên trong.
Hắn bê bát cháo tới một chiếc bàn, chỉ sau vài lần húp, bát cháo đã sạch trơn.
"Vị cũng không tệ, nhưng đúng là không thể no được." - Tà Huyết đưa ra nhận định.
Sau khi ăn no những công dân cấp C D nói chuyện phiếm cùng nhau, Tà Huyết nghe ra rất nhiều quan điểm về khoa học, đạo đức, thiên văn, tôn giáo, những triết lý kỳ lạ mà chỉ những người học bác uyên thâm mới có.
"Mấy người có nhiều kiến thức như vậy mà vẫn không tìm được việc sao?" - Tà Huyết hỏi gã hồi nãy.
"Biết nhiều thì tác dụng chó gì, hiểu sâu biết rộng nhưng toàn những thứ sáo rỗng, mang tính hàm lâm học thuật, thì chỉ có chết đói."
"Muốn có việc làm thì phải quen biết rộng, phải biết bôi trơn, khố rách áo ôm như bọn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-mau/864301/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.