"Kịch... Kịch... Kịch... " - Lilith dìu Tà Huyết đi đến phòng y tế, mỗi bước chân của nàng đều tạo ra một âm thanh nặng nề.
"Thật xin lỗi Lây Lít, vừa nãy tôi tưởng cô chết rồi, đây mới là cơ thể thực sự của cô sao?" - Tà Huyết vừa nhìn chăm chú khuôn mặt tinh xảo của Lilith vừa hỏi.
"Ồ không! Tất nhiên là không rồi!" - Lilith cười khúc khích.
"Không phải? Vậy bản thể thực sự của cô ở đâu? Là con tàu này sao?" - Tà Huyết tò mò hỏi.
"Bởi vì là một trí tuệ nhân tạo nên tôi không có cơ thể thật. Tôi có thể sống bên trong rất nhiều loại máy móc. Cơ thể trước mặt anh, hay những quả cầu kim loại này, hay bản thân con tàu này cũng chỉ là một phần thân thể của tôi." - Lilith cười khúc khích trả lời.
Lora đi đến trước một cánh cửa, nàng đặt bàn tay lên cửa để mở khóa.
Cũng như những căn phòng khác, bên trong phòng y tế là những bàn ghế đồ đạc làm bằng kim loại trắng bạc, với những đường vân màu vàng. Giữa phòng là một chiếc bể lớn trong suốt chứa một loại dung dịch màu xanh lam.
"Anh nằm vào trong cái hồ này đi, bên trong là dung môi có tác dụng kích thích tế bào sinh trưởng, rất nhanh sẽ giúp các vết thương lành lại." - Lora chỉ tay vào bể dung dịch giữa phòng.
Khi Tà Huyết chuẩn bị leo vào trong bể thì Lora gọi giật lại.
"Ừm... Khi sử dụng máy tái tạo tế bào thì anh phải cởi toàn bộ quần áo trên người..." - Lora ngập ngừng nói, gương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-mau/864282/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.