"Cốc cốc..."
"Xin chào! Xin lỗi vì đã làm phiền. Tôi là một bán ma nhân đang đi tìm chị mình, xin hãy giúp đỡ, tôi không có ý định xấu với các bạn." - Tà Huyết nói vọng vào qua khe cửa, yên lặng chờ sự hồi đáp.
Tiếng nói cười trong nhà bỗng im bặt. Ba thiếu nữ đã để ý thấy có sự xuất hiện của kẻ lạ. Tà Huyết hơi đánh trống ngực, tiếp tục chờ đợi nhưng mãi vẫn không nghe thấy tiếng trả lời.
"Xin chào, tôi biết có người trong nhà, tôi không mang theo vũ khí và chỉ đi một mình, làm ơn rủ lòng thương, tôi thực sự chỉ cầu xin sự giúp đỡ." - Tà Huyết thử lại lần nữa với giọng khẩn khoản hơn.
"Chị mau mở cửa cho anh ấy vào đi." - Hồng Hoa lí nhí nói, nàng kéo kéo váy của Tử Tinh.
"Chị xem, em gái của chúng ta trứng rụng lộp bộp rồi kìa." - Bạch Cúc cười khúc khích trêu chọc.
"Suỵt! Để hắn đợi thêm một chút đi, chúng ta đã đóng kịch thì phải diễn thật đạt, đừng lộ ra sơ hở." - Tử Tinh trả lời bằng giọng nói rất nhỏ, chỉ vừa đủ cho hai cô em gái nghe.
Ba nàng để cho Tà Huyết đứng ở bên ngoài gần nửa tiếng, thì mới chịu hồi đáp.
"Chàng trai, chúng tôi không có dư đồ ăn, hãy tìm nơi khác đi." - Âm thanh của Tử Tinh, nàng cố nói bằng giọng lạnh lùng.
"Thưa tiểu thư, tôi chỉ là một ma nhân máu đang trên đường tìm kiếm chị mình, tôi không cần thức ăn, chỉ xin được tá túc lại một đêm để hồi sức, sáng mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-mau/864220/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.