Sáng sớm khi Huyết Nguyệt Tinh vẫn còn chưa mọc thì Tà Huyết đã dậy, hôm nay là ngày đi săn một mình đầu tiên của nó, nên nó chuẩn bị vô cùng kỹ càng.
Trước khi đi Hải Lam đưa cho nó một cái túi da khá lớn, bên trong chứa bốn chiếc lọ ma thuật, một con dao dài hai gang tay, mấy bình bột màu đen có mùi rất khó ngửi.
"Đây là thức ăn của em, nếu đói có thể lấy ra uống." - Hải Lam chỉ tay vào hai chiếc lọ màu đỏ, bên trong chứa canh máu.
"Còn đây là lọ rỗng, em có thể thu thập máu của côn trùng cho vào lọ. Chỉ cần đưa miệng bình sát vào vết cắt, sau đó truyền năng lượng vào bình, nó sẽ tự hút máu côn trùng vào bên trong."
"Còn đây là Cao Tránh Trùng, chỉ cần bôi lên người..." - Hải Lam chỉ tay vào chiếc lọ chứa bột đen.
"Bôi cái này thì côn trùng sẽ không ăn em đúng không chị?" - Tà Huyết vui vẻ hỏi.
"Không, chúng vẫn sẽ ăn em như thường, chỉ là khi ăn sẽ không được ngon miệng." - Hải Lam nheo mắt trêu chọc Tà Huyết.
"Vậy em không bôi đâu, thứ này hôi quá." - Tà Huyết khịt khịt mũi, lắc lắc đầu kháng nghị.
"Chị đùa thôi, thứ này có tác dụng giúp côn trùng không ngửi thấy em được. Nhiều loài côn trùng có khứu giác rất nhạy, tránh khỏi cái mũi của chúng còn quan trọng hơn tránh khỏi tầm mắt." - Hải Lam nhẹ nhàng giải thích.
Tà Huyết liền ngoan ngoãn để cho nàng bôi thứ bột đen xì khó ngửi lên người nó, dù còn nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-than-mau/864199/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.