"Sư tôn!" Lập tức triệu hoán Trường Tương Tư, Độc Cô Duy Ngã liền thả người, lập tức bay về phía Kỉ Tình, muốn giúp y một tay. Chỉ là, vừa mới đi được chưa tới mười bước, hắn liền đã bị một thanh trường kiếm chặn ngang mặt.
"Đối thủ của ngươi, là ta."
Đây là câu nói đầu tiên mà từ đầu đến giờ Độc Cô Vô Song nói ra. Vừa dứt lời, hắn liền đã bắt lấy Thính Xuân Vũ, kiếm phong như hồng, trong nháy mắt hóa thành trăm ngàn kiếm khí thẳng hướng Độc Cô Duy Ngã.
Vội vàng nâng đao đón đỡ, song, Độc Cô Duy Ngã vẫn bị thế công của hắn ép đến không thể không lùi về sau. Có chút kinh dị nhìn xem hắn :"Vô Song, đệ rốt cuộc là muốn thế nào?!!"
Nhưng đáp lại hắn, vẫn như cũ chính là vô số kiếm chiêu liên miên không dứt, tầng tầng lớp lớp như sóng. Một kiếm so một kiếm càng trọng, càng cuồng dã.
"Vô Song!" Không đánh trả, Độc Cô Duy Ngã từ đầu đến cuối cũng chỉ nâng đao đỡ lấy. Nhưng rất nhanh, hắn cũng đã nhận ra được điểm không thích hợp trên người Độc Cô Vô Song.
Độc Cô Vô Song mạnh sao? Đương nhiên là rất mạnh. Nhưng linh lực của hắn cũng không phải là hồng thủy, có thể vô hạn chèo chống, để hắn liên tục sử dụng đại chiêu như vậy được. Trừ phi...
"Đệ thiêu đốt thọ nguyên?!!" Độc Cô Duy Ngã gần như là kinh thán lên. Cũng không trách hắn đại kinh tiểu quái được. Bởi vì loại chuyện này, xác thực là liên hệ quá mức trọng đại.
Tu sĩ, có thể dùng biện pháp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-su-xuong-nui/1483310/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.