Bên trong phòng, Lục Dạ lúc này đã ôm ngực, cuộn người nằm trong góc phòng, rúc vào trong chăn bông. Chỉ lộ ra một đôi mắt sáng trong nhìn Kỉ Tình, như con mèo nhỏ bị bỏ rơi :"Sư tôn..."
Có trời mới biết, cảm giác khi vừa sung sướng lên chín tầng mây, một giây sau liền đã bị người một cước đạp văng là thế nào. Nếu không phải tâm lý hắn đủ mạnh, e rằng về sau cũng sẽ lưu lại ám ảnh tinh thần đi.
Sắc mặt Kỉ Tình đen như đáy nồi. Y trầm mặc mặc y phục vào, lại khẽ vận linh lực thanh tẩy thân thể từ trong ra ngoài. Song, khi nhìn một ít dấu tích vẫn còn lưu lại trên mặt đất, y vẫn có xúc động muốn che mặt gào thét.
Kỉ Tình a, nhục nhã như vậy mà cũng sống nổi sao!??
Ngươi sống từng tuổi này rồi, thế mà vẫn phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy. Bị người hạ xuân dược vào trong rượu. Có khác gì mấy nhân vật chính bi tình trong tiểu thuyết Quỳnh Dao, máu chó hay không!!!
"Ngài muốn làm rồi nhưng không chịu trách nhiệm sao?" Nhìn thấy Kỉ Tình giống như muốn kéo quần lên liền không nhận người, Lục Dạ liền đỏ mắt, ấm ức gọi :"Sư tôn!"
"Chuyện hôm nay bổn tọa sẽ không tính toán. Ngươi trước mặt y phục vào, theo bổn tọa ra ngoài đi, nơi này không tiện ở lâu." Đè nén xuống xúc động muốn đánh người, dù trên trán đã bạo khởi gân xanh, Kỉ Tình vẫn cố bình tĩnh nói.
Đúng lúc này, lỗ tai của Kỉ Tình cũng nhanh nhạy bắt được một loạt tiếng bước chân từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-su-xuong-nui/1483296/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.