Quái vật này có hình dạng giống với người bình thường, chỉ có điều là cao khoảng 2m, toàn thân đen kịt, mọc đầy lông như tinh tinh. Hơn nữa nửa thân trên còn mọc ra tám cánh tay, như lời Lục Dạ nói, xác thật là trông vô cùng dị hợm.
Không biết cái tên Lục Dạ này đã làm chuyện gì khiến Bát Tí Quái Vật ghi hận đến vậy. Ánh mắt vẩn đục chỉ vừa mới rơi vào trên người hắn, nó đã tựa như phát điên, nhanh chóng gào thét chạy về phía này.
So với Bát Tí Quái Vật, Kỉ Tình lại càng quan tâm những dị biến phát sinh trên người đám tượng đá kia. Bởi vì sau khi âm thanh của Bát Tí Quái Vật truyền tới, những bức tượng vốn yên tĩnh như chết này lại bắt đầu có phản ứng, tựa hồ là muốn sống lại.
Không được, phải nhanh chóng giết chết thứ đồ chơi này!
Không muốn gây thêm phiền phức không đáng có, Kỉ Tình liền lập tức điểm ra một chỉ, thẳng về hướng mi tâm của Bát Tí Quái Vật.
Không gian như bị đè ép tới cực điểm, một chỉ này của Kỉ Tình, không chỉ ẩn chứa đạo vận mà y lĩnh ngộ bấy lâu, mà còn bao hàm vô biên vô tận linh khí.
Khi chỉ kình rơi vào trên mi tâm của Bát Tí Quái Vật, không ngoài dự liệu, đầu của thứ này liền đã giống như một trái dưa hấu, trực tiếp bị dồn nén đến nổ tung. Thân thể không đầu vẫn còn theo quán tính chạy về trước vài bước, sau đó mới xiu xiu vẹo vẹo ngã xuống bên cạnh vũng máu.
Tiếng kêu ồn ào của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-su-xuong-nui/1483290/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.