Trong lúc Kỉ Tình đang suy nghĩ, thì Độc Cô Vô Song đã làm ra động tác tiếp theo.
Thính Xuân Vũ gác ngang ở trước mặt y, được hắn dùng hai tay nâng cao quá đầu. Giọng nói của hắn vô cùng tĩnh mịch, gần như đã hoàn toàn mất đi sinh niệm.
Ma kiếm Thính Xuân Vũ, là kiếm bản mệnh mà năm xưa sư tôn đã tặng cho hắn. Cho đến bây giờ, hắn vẫn còn bảo vệ nó nguyên vẹn không tổn hao gì. Thậm chí, còn xem nó quan trọng hơn cả sinh mệnh của chính mình.
"Vô Song có một thỉnh cầu. Chính là mong muốn được chết dưới tay của sư tôn."
Cổ nhân có câu, chết dưới hoa mẫu đơn, thành quỷ cũng phong lưu.
Cho dù bây giờ có thể quay ngược thời gian trở về đêm hôm đó, cho hắn một cơ hội làm lại lần nữa. Hắn vẫn sẽ không chút do dự lựa chọn quyết định năm xưa của mình.
"Chết dưới tay sư tôn, Vô Song không còn gì luyến tiếc."
Không oán, cũng không hối.
Lúc này, từ trong sửng sốt tỉnh hồn lại. Dù biết Kỉ Tình là sư tôn của Độc Cô Vô Song, nhưng Giang Tử Khâm cũng không có khả năng nhìn y gây bất lợi cho hắn được. Vì thế liền lập tức đứng ra giải vây.
"Tiên bối, có chuyện gì từ từ nói, đừng động đao động thương..."
"Cút!" Quát khẽ một tiếng, Kỉ Tình liền đánh ra một chưởng đem hắn ta quật bay.
Giang Tử Khâm : Quả nhiên là sư đồ a. Cái thói quen bạo hành người khác này, xác thực là giống nhau như đúc.
Nhìn chằm chằm đỉnh đầu của Độc Cô Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-su-xuong-nui/1483269/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.