Y thà rằng chết, cũng không muốn để hắn chạm vào sao?
Hắn thật sự khiến y ghê tởm như vậy?
Nộ hỏa dâng lên, như lửa cháy lan đồng cỏ, triệt để đem lý trí của Cố Thừa Trạch đốt trụi. Hắn bóp lấy cằm của y, khiến y không tài nào cắn khớp hàm lại được. Bản thân lại nhắm mắt hôn xuống.
Máu tanh mang theo mùi vị rỉ sét, lệnh người buồn nôn không thôi, nhưng Cố Thừa Trạch vẫn mê luyến cướp đoạt hết thảy.
Đầu lưỡi ở trong khoang miệng y hoành hành ngang ngược, câu lấy lưỡi y khẽ nhâm nhi.
Bàn tay của hắn lạnh lẽo, ma sát trên sống lưng của y, chậm rãi luồn xuống, bắt lấy một bên mông thịt mềm mại, bắt đầu xoa nắn.
"Ưm..." Kỉ Tình bị đối phương giữ chặt, không thể động đậy mảy may. Lúc này, y lại phảng phất quay trở về cái ngày ở trong sơn động, chỉ có thể lực bất tòng tâm mặc người chà đạp.
Nhất là khi nghĩ tới người hôm đó không phải là Độc Cô Duy Ngã, tâm của Kỉ Tình không hiểu do đâu lại dâng lên một chút thống khổ.
Phát hiện người dưới thân thất thần, Cố Thừa Trạch liền rất không vui. Hắn buông tha cho môi y. Lúc rời đi, còn luyến tiếc liếm nhẹ lên cánh môi bị gặm cắn đến sưng đỏ kia.
"Sư tôn, ngài không chú tâm."
Không chú tâm liền phải bị phạt.
Cảm nhận được một vật cứng rắn đang đặt ở trước hậu huyệt của mình, giống như muốn trực tiếp tiến vào. Kỉ Tình muốn không hoàn hồn cũng không được.
Cũng không để y phản kháng gì hơn, thì thứ nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-su-xuong-nui/1483247/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.