Sáng hôm sau, Kỉ Tình tỉnh lại trong mê mang. Đối với việc hôm qua, trí nhớ của y chỉ dừng lại ở chỗ bản thân uống vào một chén rượu, sau đó liền gục xuống bàn. Về phần những chuyện xảy ra sau đó, y một cái cũng không nhớ.
Kỉ Tình cố nhốm người dậy, đưa tay xoa xoa mi tâm. Chỉ là, đợi khi nhìn thấy vật trong tay mình, y cả người đều ngốc. Bởi vì trong tay y lúc này, cư nhiên lại đang cầm một đoạn dây lưng bị đứt!
Kỉ Tình : Bỗng dưng lại phát hiện bản thân giống như đã làm ra việc gì đó khó lường...
"Ách..." Kỉ Tình há miệng vừa định lên tiếng, mới chợt nhận ra cổ họng của mình đã khản đặc.
Nhưng một tiếng ấm ách này của y, vẫn như cũ làm kinh động đến người đang phụng bồi ở ngoài cửa.
Cố Thừa Trạch ngay lập tức liền đẩy cửa vào. Khi nhìn thấy Kỉ Tình đã tỉnh lại, hắn cũng không hoảng hốt, bình tĩnh đi đến, cung kính chắp tay :"Không biết sư tôn có gì căn dặn."
Nhìn hắn, Kỉ Tình liền theo bản năng nhíu mày. Y hắng giọng, ra vẻ nghiêm túc 'thỉnh giáo'.
"Đêm qua sau khi ta uống say, đã xảy ra chuyện gì?"
"Bẩm sư tôn, sau khi ngài uống say, nhị sư huynh đã đưa ngài về đông viện. Một lúc sau thì đệ tử bưng canh giải rượu tới, thay ca với sư huynh." Cố Thừa Trạch lời ít ý nhiều thuật lại.
Vốn dĩ, Kỉ Tình là muốn hỏi đêm qua sau khi say, bản thân có làm ra chuyện mất mặt gì không.
Thế nhưng, thấy Cố Thừa Trạch thức thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-su-xuong-nui/1483202/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.