Ba người vừa chạy tới liền bắt gặp khung cảnh hoang tàn ở đây.
Nốc nhà của dược phòng lúc này đã biến đâu không thấy. Vách tường loang lổ vết rách, khói đen bốc lên nghi ngút.
Lục Dạ lúc này đang nằm dưới đống tạp vật, chỉ có thể gian nan giơ một cánh tay ra cầu cứu.
Vừa nhìn thấy thảm trạng của hắn, Cố Thừa Trạch liền lập tức chạy đến đem tạp vật đẩy sang một bên, đỡ hắn dậy. May mắn rằng tạp vật này cũng chỉ là vài mảnh gỗ nát bấy, nên Lục Dạ cũng không có nhận tổn thương quá nặng. Chỉ là bộ dạng thoạt nhìn có chút chật vật.
"Tứ sư đệ, chuyện gì xảy ra?" Độc Cô Duy Ngã trước tiên mở miệng hỏi.
Lúc này, vẫn còn bị khói đen làm sặc sụa, Lục Dạ liền đỏ hoe mắt nói :"Khụ khụ...sư tôn...sư tôn luyện đan bị nổ lô rồi."
"Cái gì?" Triệt để ném Lục Dạ sang một bên, Độc Cô Vô Song liền trước nhất chạy vào trong phòng.
Lúc này, cả đan phòng đều đã nhuốm lên một lớp khói đen. Đồ đạc ngã văng khắp nơi.
Kỉ Tình một thân bạch y vẫn sạch sẽ, thanh thoát đứng tại nguyên địa. Mà đan lô trước mặt y thì đã sớm vỡ ra thành hai mảnh, một mảnh còn lăn lốc trên đất.
Thấy y không có việc gì, Độc Cô Vô Song không biết vì sao lại nới lỏng khẩu khí. Đồng thời lại có chút buồn cười bản thân vì đã cả nghĩ.
Sư tôn tu vi cao như vậy, làm sao lại xảy ra chuyện được chứ?
Lúc này, Độc Cô Duy Ngã, Cố Thừa Trạch, Lục Dạ cũng đã nối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-su-xuong-nui/1483192/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.