Ngày hôm sau, bầu không khí ở Nghi Viên trở nên nghiêm trọng bất thường.
Đám người tiên đồng lúc nào cũng trong tư thế cảnh giác, sợ rằng Tiên Quân sẽ đến tận cửa nắm cổ áo của Ma Quânrồi bắt hắn giao ra Vô Vọng Hương Chi Thuỷ.
Thời Tễ vẫn một bộ vân đạm phong khinh, tỏ ra rằng mình sẽ không làm như thế.
Sóc Nguyệt cảm thán một câu: "Tiên Quânluôn rất biết cách kiềm chế bản thân!"
Thời Tễ: "Không, chỉ là hôm qua ta đã tiêu hao quá nhiều công lực, ta vẫn chưa hồi phục hoàn toàn."
Đám người tiên đồng: "........"
Chuyện của hạt mầm cứ làm y phiền não không thôi.
Thời Tễ không muốn có dính líu đến Chúc Hành Thù cho nên y liền đi tìm cách khác.
Thảo Mộc Đạo Quântiền nhiệm, hay còn gọi là Lão Đằng Tiên, nay đã về hưu cũng đang ngụ tại Anh Thành. Thời Tễ muốn đến cửa hỏi thăm xem lão có trữ chút Vô Vọng Hương Chi Thuỷ nào hay không.
Lão Đằng Tiên có chút khó xử: "Vô Vọng Hương Chi Thuỷ dùng để nuôi dưỡng linh hồn, rất hiếm có người dùng, thế nên ở chỗ của ta cũng không có....."
Sau một lúc hàn huyên, Thời Tễ vừa định đứng lên xin cáo từ thì Lão Đằng Tiên đột nhiên kéo hắn lại, sắc mặt âm trầm mà nói: "Tiên Quânnếu như bị tên Ma Quânkia gây khó dễ thì đừng chịu đựng một mình, các tiên nhân trong thành đều sẽ đứng ra giúp ngài!"
Thời Tễ cười một tiếng: "Hắn không gây khó dễ cho ta được đâu."
"Ai~ chúng ta đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-quan-han-the-khong-lam-no/2830476/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.