Lúc nhìn thấy kỹ năng ban đầu của tấm gương, ngay cả Hình Diệp cũng phải than thở, đời người đúng là không công bằng.
Có người vừa sinh ra đã một đời giàu sang, có người phấn đấu cả đời cũng chỉ vất vả vô vi*.
*Vô vi: Tuỳ theo tự nhiên không có chí tiến thủ (thuận theo tự nhiên, không làm gì cả, thái độ xử thế và tư tưởng chính trị tiêu cực của Đạo giáo thời xưa)
Anh vốn cho rằng kỹ năng sơ cấp của mình đã đủ đặc biệt rồi, không ngờ kỹ năng của gương lại có thể dùng từ nghịch thiên để hình dung. Dù số điểm là 0 cũng có thể phát động kỹ năng, là hỏa nhãn kim tinh ư? Vấn đề là hỏa nhãn kim tinh cũng phải trải qua bảy bảy bốn chín ngày thiêu đốt trong lò luyện đan mới luyện ra, Mắt thực của gương lại là kỹ năng thiên phú.
"Tôi không mở gương ra, vậy làm sao để cậu sử dụng Mắt thực vậy? Điều kiện sử dụng là thị lực không bị cản trở mà?" Hình Diệp hỏi.
"Cái này không phải là kỹ năng mà là kinh nghiệm, nghe giọng anh là biết sai sai rồi." Gương đắc ý: "Anh là một người thích giả vờ điềm tĩnh, lúc nói chuyện cứ gắng bình thản không để lộ tình cảm ra ngoài, sợ bị người khác nhìn thấu tình cảm của mình. Nhưng lúc đó trong giọng của anh lại tràn ngập bực bội, nhất định là có vấn đề."
Hình Diệp: "..."
Lần đầu tiên anh bị người khác vạch trần việc giả vờ ngay trước mặt. Anh luôn luôn cho rằng điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-qr-nang-luong-cao/3327727/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.