🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Màn đêm buông xuống, Mã Phu cầm thuốc trị thương quẹo vào tiểu viện của Lục Khí.

Y đã từng nghĩ, Lục Khí dù sao cũng chỉ là một kẻ xa lạ, chỉ cần ba năm sau rời đi thì giữa y và Lục phủ sẽ không còn quan hệ gì nữa. Nhưng ba năm trôi qua, vì Lục Khí, Mã Phu lại kí thêm khế ước năm năm.

Ba năm này, y biết được đứa nhỏ kia là kẻ bị phụ thân mình bỏ rơi. Hắn vốn không có tên, ‘Lục Khí’ – hai chữ này là do chính hắn tự mình đặt lấy. Tiểu tử này rất có chí cầu tiến, mặc dù hoàn cảnh khó khăn và thường xuyên lãnh nhận nhục nhã nhưng hắn đã cắn răng học tập, đến nay đã thành thạo chữ nghĩa rất nhiều.

Tính tình bất khuất ấy khiến cho Mã Phu hết sức khâm phục. Mặc kệ người trong phủ có khi dễ hắn ra sao, hắn cũng đều có thể ưỡn ngực, ngẩng cao đầu, dũng cảm đối mặt mà không hề sợ hãi. Hắn không hề tỏ ra đáng thương hay yếu đuối mà ngược lại lại mạnh mẽ vươn lên như một loài cỏ dại. Nhưng một điểm ở Lục Khí mà y hết sức ngưỡng mộ đó chính là dù bị bỏi đói, hắn cũng không giống như những đứa nhỏ khác khóc la hay tìm người lớn đứng ra phân xử. Chẳng những không phiền đến Lưu Thẩm mà Lục Khí còn học cách trồng trọt để tự nuôi sống bản thân mình.

Thời gian cứ thế trôi qua, Mã Phu ngày ngày quan sát sự trưởng thành của con sói con. Và cũng không biết tự lúc nào y đã bắt đầu gọi đứa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phu/38124/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mã Phu
Chương 3
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.