🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Thời gian từ từ trôi đi, chốc đã qua bốn mùa trăng tròn.



Sang tháng thứ tư này, Lục Phụng Thiên lại một chuyến đến Lưu Tứ trấn, nhìn lên bức tranh treo tại giường, Mã Đản Nhi chỉ vào rồi hướng Lục Phụng Thiên kêu tiếng “Nương”, hắn lúc này mới hiểu được, hài tử nguyên nhân vì cái gì không chịu sửa miệng kêu hắn phụ thân.



Phòng ở thực một mảng hỗn độn, cái gì đáng giá cũng đều không có, chắc là đã bị người ta lấy hết.



Lục Phụng Thiên tại nơi người kia trầm mình, lôi kéo Đản Nhi quỳ xuống, cùng nhau dập đầu ba cái.



“A nương, ngươi vì sao lại khóc a?” Tiểu Đản Nhân tay nhỏ bé cong cong cầm cái túi nhỏ, tò mò không hiểu nhìn hắn.



Khóc? Ta sao? Lục Phụng Thiên vươn tay sờ sờ mặt mình, thấy một mảng ẩm ướt. Đây là cái gì? Hắn mờ mịt.



“A nương, a cha đi đâu vậy?” Vật nhỏ bắt đầu hí hoáy mở miệng, một bộ dáng khóc không ra khóc.



“Ta cũng không biết… ta bởi vì không nghĩ sẽ hối hận, cho nên mới thả y. Ta nghĩ đến cho dù có buông tha y, không cần y, mặc kệ y sống ra cái dạng gì, ta cũng tuyệt đối sẽ không hối hận. Ta đã cho là ta sẽ không… ngươi hiểu chưa?”



Tiểu Đản Nhi chắc chắn lắc đầu, nghe vậy bé hiểu mới lạ a!



Lục Phụng Thiên vươn tay, sờ sờ đầu hài tử, nhìn mặt nước vẩn đục, hắn thì thào nói: “Ta không rõ vì cái gì y chấp nhất chuyện tình cảm như vậy, ta không rõ y

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phu/1908042/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Mã Phu
Chương 47
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.