Editor: Ngoc Luyen
Bởi vì trạng thái hôn mê này phải sau khi hài tử của hai người ra đời mới có thể hiện rõ ràng, nói cách khác, hài tử là mồi lửa, nếu cả đời hai người không sinh hài tử, tác dụng phụ này có thể không tồn tại.
Cho nên Cửu Chỉ không nói, người khác cũng không biết, vì thế những ngày tháng an nhàn cứ như vậy trôi qua, bụng của Diệp Tuyết càng ngày càng to... sóng gió lại tới
Rốt cuộc có một ngày, Cửu Chỉ đã chuẩn bị xong một loại thuốc tốt, bảo Tiểu Nhất sắc cho Diệp Tuyết uống.
"Không phải ta đang yên lành sao? Tại sao vẫn phải uống thuốc?"
"Nương nương, ngày mai chính là ngày dự sinh, thuốc hôm nay, là thuốc để người an thần ạ."
"Ngày mai sao?" Thật là nhanh!
Phong Hệ Linh Miêu đã có được, chỉ cần hài tử vừa sinh ra, chính là lúc có thể cứu Lạc Băng sống lại.
Băng, ngày không có thiếp, hi vọng chàng có thể sống tốt hơn.
Chàng nhất định sẽ làm được!
"Nương nương cũng không cần quá khẩn trương, đến lúc đó Cửu Chỉ còn có thể kê ra một loại thuốc để nương nương uống vào, là có thể giảm bớt đau đớn cho nương nương." Thấy vẻ mặt mê mang của nàng, Cửu Chỉ cho là nàng sợ đau, trong lòng hồi hộp, cho nên dùng hết khả năng của mình để an ủi nàng.
Diệp Tuyết cũng lười giải thích, chỉ là gật đầu một cái coi như đáp lại.
Đôi tay xoa bụng vừa tròn vừa lớn của mình, ánh mắt rất phức tạp.
"Tuyết Nhi đừng sợ, ta cũng vậy sẽ luôn luôn ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phi-khuynh-the-doc-sung-nang/1635914/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.