Editor: Ngoc Luyen
"Không......" Diệp Tuyết lập tức ngã quỵ trên đất, ngửa mặt lên trời hét to một tiếng......
Đất rung núi chuyển.
Người của hai giới Thần Ma trong lúc đánh nhau, vội vàng dừng động tác trong tay lại, ngơ ngác nhìn toàn bộ......
Chỉ thấy quanh thân nàng tản ra ánh sáng nhức mắt, không ngừng mở rộng, sáng mãi cho đến khi người ở chỗ này không mở mắt nổi.
Ngay sau đó ánh sáng trở lên nhu hòa, khôi phục lại bình thường.
Nơi vừa rồi còn có người ngã quỵ nay đã không còn bóng người, mà đang bay trên không trung, từ trên cao nhìn chằm chằm mọi người ở phía dưới.
"Ngươi......" Trăm Đao ngửa đầu nhìn nữ nhân phía trước.
Vốn là tóc dài màu đen, bây giờ nhìn qua lại càng thêm đen giống như có sinh mạng, màu đen yêu dị.
Toàn thân áo lông cáo màu trắng, một cái đuôi hồ ly mềm mại như nhung trên vai phải.
Hiện ra vai trái trắng như tuyết, trơn bóng như ngọc.
"Trăm Đao, ngươi đáng chết!" Môi son khẽ mở, giọng nói biến ảo vang lên.
Vang vọng chấn động, pháp lực kiến thần binh vội vàng che lỗ tai ngã xuống đất, thất khiếu chảy máu (thất khiếu: hai tai, hai lỗ mũi, hai mắt và miệng).
"Rốt cuộc ngươi là ai?" Nhìn binh tướng ngã xuống đất, trong lúc nhất thời Trăm Đao cũng có chút sợ hãi, không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Chỉ là giọng nói trong không khí mà đã có thể giết ngừơi, rốt cuộc trong cơ thể nàng tích tụ bao nhiêu năng lượng?
Nhưng pháp lực Diệp Tuyết cao như vậy, đồ nhi của mình cũng không có bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phi-khuynh-the-doc-sung-nang/1635903/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.