Chờ khi mở mắt ra lần nữa, đã là buổi sáng, Diệp Tuyết chỉ cảm thấy tinh thần sảng khoái, người đặc biệt có tinh thần. Xem ra tu luyện tâm pháp, chẳng những có lợi cho đề cao pháp thuật, còn có thể giữ cho thân thể khỏe mạnh. 
Không tệ không tệ."Nương nương, ngươi đã tỉnh chưa?" Cửa truyền đến tiếng của Sương Mai. 
Diệp Tuyết vội vàng nhảy xuống từ trên hoa sen, duỗi tay ra, thu vào trong lòng bàn tay, sau đó sửa lại một chút y phục của mình, vuốt lên nếp uốn do thời gian dài tĩnh tọa mà hình thành rồi mới mở miệng đáp lại: "Đã tỉnh, vào đi." 
"Nương nương, người đã tỉnh chưa?" Thấy nàng đã mặc xong y phục, Sương Mai  lộ ra một tia kinh ngạc. 
"Ừ." Diệp Tuyết hàm hồ đáp một tiếng, "Tìm ta có chuyện gì? Lần này cũng đừng ấp a ấp úng." Trong lòng nàng rất lo lắng, lo lắng sáng sớm lại nhận được một tin dữ gì. 
"Nương nương, Đại Vương cho mời người." 
"Hắn đã tỉnh rồi hả?" Diệp Tuyết kích động nắm tay của đối phương, "Ngươi nói thật sao? Thật sự hắn đã tỉnh?" 
"Đúng vậy, nương nương." 
"Nhanh, mau giúp ta trang điểm một chút, ta phải đi qua." Suy nghĩ lời ngự y đã nói, chỉ cần điều dưỡng tốt, ba ngày có thể xuống giường, năm ngày cơ bản là sẽ khôi phục bình thường. Hôm nay đã ngày hôm sau, tỉnh mới là bình thường! 
Ai, đều do mình quá khẩn trương, tối qua lại còn ở chỗ này buồn lo vô cớ. 
"Dạ, nương nương." 
...... 
Khi Diệp Tuyết đến tẩm cung của Yêu Vương, không ngờ hai huynh muội Hỏa Diễm đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phi-khuynh-the-doc-sung-nang/1635872/chuong-108-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.