Chương trước
Chương sau
Vì không có thời gian, ba người trực tiếp đi taxi, sau đó một đường đi đến phòng chứa thi thể.
"Tướng công, bên trong âm khí rất nặng nề, ta rất sợ hãi."
"Nương tử, ta cũng rất sợ, ngươi xem những thứ âm khí kia đều giống như đúc, màu trắng, rất rõ rệt."
Hai người đứng trước một đống thi thể "run lẩy bẩy".
Mã Toa Toa nhìn theo hướng chỉ của hai người đang bốc lên âm khí, đầu óc trở nên hỗn loạn: "Đó là máy lạnh, cám ơn. Tôi van xin các người có thể đừng đùa giỡn thiếu dinh dưỡng như vậy không?"
"Chúng ta chỉ thấy thời gian này cực kì vô vị nên mới tìm một chút vui vẻ thôi mà!"
"Vào vấn đề chính."
Nói là kẻ dở hơi, thì chính là kẻ dở hơi, ở trong phòng chứa xác còn có thể tìm vui vẻ, có lẽ chỉ có hai người này thôi.
"Vâng" nghe được lời của cô, hai Tiểu Thần khôi phục lại gương mặt nghiêm túc, tìm được vài thi thể bị hại sau đó bắt đầu kiểm tra cẩn thận.
"Như thế nào?" Thấy hai người rốt cuộc ngồi dậy, lực chú ý từ trên thi thể dời đi, Mã Toa Toa không kiên nhẫn hỏi. Theo lý thuyết, nếu như có đầu mối, vẻ mặt hai người phải là hưng phấn, bởi vì có manh mối thì ám chỉ rằng thì cách tìm được Cửu Vĩ Yêu Hồ không còn xa nữa. Nhưng khi nhìn vẻ mặt của hai người này, cô rất khó xác định được.
"Có hai tin tức, muốn nghe tin tức tốt trước hay nghe tin tức xấu trước?" Nét mặt của Lôi Thần chưa từng nghiêm túc như vậy.
"Tin tốt nói trước." Mặc dù không biết tin tức gì, nhưng khi nhìn bộ dáng như vậy, cảm giác đầu tiên chính là rất nghiêm trọng.
"Tin tức tốt chính là người này đích thực bị hồ yêu giết chết, chỉ có hồ yêu mới có thể đem trái tim của người ta trực tiếp từ trong miệng hút ra."
"Còn tin tức xấu?" Được rồi, mặc dù chỉ biết là hồ yêu, nhưng cũng coi như là tiến triển thêm một bước.
"Tin tức xấu là......" Điện Mẫu dừng lại một chút, trên mặt lo lắng: "Con hồ yêu này cũng có trên vạn năm, dù ta và tướng công kết hợp lại với nhau, cũng không phải là đối thủ của nàng."
"Trên vạn năm......" Mặc dù đối với mấy cái chữ này không nhiều khái niệm lắm, nhưng nghe nói Lôi Thần và Điện Mẫu kết hợp lại đều không thể đối phó, trong lòng vẫn là âm thầm hít khí lạnh. Trong lúc này cô bất chợt hiểu, tại sao Nữ Oa nói chờ mình bắt được Cửu Vĩ Yêu Hồ, pháp lực có thể tăng lên, bởi vì chuyện này tuyệt đối không thể làm được.
Lời nói của Nữ Oa, tựa như đang giăng bẫy.
Nàng nói muốn tăng pháp lực lên, thì phải bắt được Cửu Vĩ Yêu Hồ.
Nhưng phải bắt được Cửu Vĩ Yêu Hồ, trước hết phải tăng pháp lực lên!
Cứ quay vòng, trên đời này có gà trước hay là có trứng trước, bên trong tuần hoàn thật mâu thuẫn......
"Đúng vậy a, nếu như Mã tiểu thư vẫn là Chiến thần của năm đó, bắt được hồ yêu kia nhất định không vấn đề gì, nhưng mà bây giờ...... Ai, chúng ta nên làm cái gì đây?"
"Không sao, sẽ có biện pháp thôi."
......
Lúc trở về ngồi xe buýt, vòng tới vòng lui, đợi gần về đến nhà đã hơn mười giờ đêm.
Bây giờ Mã Toa Toa mới biết, thì ra mặc kệ là người hay là thần, tất cả đều sẽ có lo lắng, có khi phiền não. Nhìn kẻ dở hơi sau khi rời khỏi bệnh viện lại không nói một câu nào, không còn hơi sức, phờ phạc rũ rượi, không khác gì hai quả cà héo úa.
"Có phải các người biểu hiện quá thấp kém hay không?" Nhưng bọn họ là thần nha, ít nhất bọn họ mạnh hơn mình mới phải chứ? Tại sao bọn họ lại uể oải như vậy, kêu mình làm sao mà chịu nổi nha!
"o(n_n)o~" hai người nghe xong, hướng nàng nặn ra một nụ cười cứng ngắc.
⊙﹏⊙ đổ mồ hôi!©¸®!
"Thôi, không muốn cười thì đừng cười." Cười còn khó coi hơn khóc, làm cô vốn căng thẳng giờ phút này giống như bị tấm thép đè bẹp, trực tiếp hít thở không thông mà chết!
_________________
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.