Tay dần dần mất hết sức, mí mắt cũng càng ngày càng nặng.
Diệp Tuyết cho rằng lần này mình chết chắc, trong phòng đột nhiên nổi lên gió lớn, trực tiếp quét đến ngọn lửa trên người Hỏa Diễm, không thể không thả người trong tay xuống.
"Lôi Ngao?" Có thể làm cho gió lớn như thế, trừ Ưng Vương, còn có thể là ai?
"Là ta." Ưng Vương cầm chiếc quạt lông tơ, xuất hiện trước mắt. Nhìn về phía nữ nhân miệng mở to thở hổn hển nằm trên giường, sau đó mới hài hước nhìn về phía hắn: "Đường đường là Miêu Vương Linh Miêu quốc, cư nhiên khuya khoắt chạy tới giết Tuyết phi nương nương, phải bị tội gì?"
"A!" Hỏa Diễm cười lạnh, thu hồi ngọn lửa quanh người, con ngươi chuyển một cái nói: "Ngươi có chứng cứ gì nói ta muốn giết Tuyết phi nương nương?"
"Tận mắt nhìn thấy, chẳng lẽ còn không đủ?" Cây quạt của Ưng Vương vừa thu lại, cảnh giác nhìn người trước mắt. Truyền thuyết Miêu vương Linh Miêu quốc giảo hoạt vô cùng, hôm nay...... Chẳng lẽ muốn nguỵ biện như thế để thoát thân?
"Ha ha...... Nếu ta nói rằng, là ngươi cùng Tuyết phi lén lút tằng tịu với nhau, xui xẻo bị ta bắt gặp, mới cố ý vu oan cho ta, ngươi nói xem...... Đại Vương sẽ tin tưởng người nào?"
"Ngươi...... Quả nhiên đủ vô sỉ."
"Lôi Ngao, thông minh một chút đi đừng xen vào việc của người khác, nếu không đối với ngươi mà nói không phải là việc tốt." Hỏa Diễm chê cười. Bởi vì thực lực của Linh Miêu quốc, Yêu Vương thấy mình cũng phải lấy lễ tiếp đãi. Đừng nói đến việc xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phi-khuynh-the-doc-sung-nang/1635800/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.