Mặc Vấn Trần nở một nụ cười dịu dàng với Tô Linh Phong, giơ tay ôm lấy nàng vào lòng rồi lẩm bẩm một câu thần chú, dùng linh thuật không gian đưa Tô Linh Phong xuống dưới, sau đó nắm tay nàng chậm rãi đi về.
Cô Linh phong có ý rút tay ra nhưng không không rút tay ra được, Mặc Vấn Trần nắm tay nàng rất chặt Tô Linh Phong hơi cau mày, cuối cùng nàng không vùng vẫy nữa.
Đến gần trạm gác Mặc Vấn Trần dừng bước rồi thì thầm vào tai Tô Linh Phong: “Đợi ta ở đây một lát.” Nói rồi buông Tô Linh Phong ra đi về phía hai tên thị vệ ở trạm gác.
Tô Linh Phong đứng dưới gốc cây hoa, im lặng không nói gì. Bây giờ nàng thực sự không muốn quay lại buổi yến hội, vừa mới mất bình tĩnh khóc lóc một hồi nên lúc này mắt vừa đỏ vừa sưng, đi vào đó nhất định sẽ bị người ra phát hiện ra điểm bất thường.
Mặc Vấn Trần đi đến gần hai tên thị vệ rồi nhỏ giọng căn dặn gì đó, sau đó hai tên thị vệ đồng thời gật đầu, một tên trong số đó chạy về phía yên hội.
Mặc Vấn Trần quay người đi đến bên cạnh Tô Linh Phong rồi dịu dàng nói: “Ta đã cử người nói với thành chủ đại nhân, ta đưa ngươi đi trước để ông ấy không cần phải lo lắng.”
Tô Linh Phong vẫn không lên tiếng mà chỉ nhìn Mặc Vấn Trần bằng ánh mắt nghi hoặc và cảnh cáo.
Mặc Vấn Trần mỉm cười đưa tay xoa đầu của Tô Linh Phong, hắn bất đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ma-phi-kho-tan-tinh/2556919/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.